BẢO MẪU RẤT BẬN - Trang 101

Đại Bảo: Cho ta ăn.

“Chúng ta thương lượng chút đi, sáng sớm sau này mày gọi tao trễ

một chút, có được không?”

Đại Bảo há miệng, Hách Đằng cho miếng bánh bé tẹo vào miệng nó,

“Ăn rồi nghĩa là đồng ý đó nha! Không được nuốt lời đâu đó.”

“Cậu đút cho nó như vậy rất nguy hiểm, dễ bị cắn trúng tay.”

Hách Đằng chột dạ giấu tay và bánh quẩy ra sau lưng, sao người này

cứ âm thầm xuất hiện vậy.

Ps: Đại Bảo: Cho con ăn.

Tô Dật Tu: Con không được ăn nhiều, sẽ béo.

Đại Bảo: *cắn*

Hách Đằng: Cho em ăn.

Tô Dật Tu: Ăn nhiều một lúc, ăn nhiều mới có sức, sờ cũng thích.

Hách Đằng: *xấu hổ nhăn mặt, cắn!*

Một cái dấu vô cùng kì xuất hiện…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.