BẢO MẪU RẤT BẬN - Trang 405

Hai người chợt im lặng, Hách Đằng nghĩ đến chuyện trước khi sống

lại, Tô Dật Tu nghĩ chuyện giác mạc, cùng nghĩ đến một chuyện, nhưng
không ai nói ra.

Vài hôm sau, Tô Dật Tu nhận được điện thoại của Bành Tường, nói có

người đến phòng khám tìm anh, “Tên gì?”

“Họ Lâm, Lâm Văn Thụy. Anh ta nói là bạn của em họ cậu, hẳn là

Hách Đằng, rồi thấy cậu trên tivi, là chương trình Dư Quang làm trước đây
đó. Cho nên đến tìm cậu.”

“Anh ta có nói tìm làm gì không?”

“Không nói, nhưng có hỏi tôi có biết số của Hách Đằng không, chắc

chắn tôi không biết rồi, dù có biết cũng không cho anh ta được.”

“Cậu nói số tôi cho anh ta biết rồi à?”

“Tôi nói cậu đang nghỉ bệnh, không tiện nghe điện thoại, cho nên đưa

danh thiếp phòng khám cho anh ta.”

“Được rồi, tôi biết rồi, cảm ơn.”

“Chừng nào mới đi làm lại vậy, bận sắp chết!” Bành Tường than vãn.

Tô Dật Tu xoa mặt, đã gần khỏi hẳn rồi, “Tuần sau.”

Xem như địch tìm đến cửa rồi đúng không? Sốt ruột vậy sao, ha ha.

Mấy hôm nay Hách Đằng vô cùng bi kịch, vì chỉ ăn được thức ăn

lỏng, còn không dám đi toilet. Lúc ngồi bồn cầu rất muốn sờ thử xem bị
khâu thì thế nào, kết quả sờ thấy phía sau mình phồng to, ngay vào chỗ bị
khâu, hệt như phồng nước, cậu hoảng hồn.

“Anh Nhất Hưu anh Nhất Hưu!!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.