BẢO MẪU RẤT BẬN - Trang 474

lại không thể phạm pháp. Em muốn nói xin lỗi, vậy thì anh càng phải xin
lỗi, nếu anh có tiền có thân thế có địa vị, mở miệng nói một câu vung tay
một cái là có thể chỉ huy người khác vứt hắn đi thì sẽ không lắm chuyện thế
này, cho nên, tha thứ cho anh chỉ là thú y thôi!”

Chỉ là thú y. “Anh còn muốn thế nào nữa! Như vậy đã giỏi lắm rồi!”

Tô Dật Tu tội nghiệp nhìn cậu, giơ giơ cánh tay băng bó của mình,

“Dịu dàng một chút.”

Hách Đằng thấy anh chăm chú nhìn mình đầy đáng thương, rồi lại

nhìn sang Đại Bảo đang dựa trên người anh làm mặt “có ba là đủ rồi”, biểu
cảm hai bên lẽ ra phải đổi cho nhau mới đúng chứ?!

Được rồi, dịu dàng một chút. “Anh xem anh đã giỏi như thế rồi, đầu

óc cũng nhanh nhạy, cách anh nghĩ ra em hoàn toàn không tưởng được, hơn
nữa em cảm thấy anh nhẫn nhịn rất giỏi, gặp chuyện không hề hoảng loạn.”
Hách Đằng bắt đầu kiểm kê ưu điểm của Tô Dật Tu, “Tóm lại, tâm lý của
em thua anh rất nhiều.”

“Mấy cái đó là ưu điểm à? Rõ ràng là điều kiện cần có của người làm

thú y thôi mà, dù sao thì cơ thể của động vật cũng khác con người, khi xử
lý cũng cần kĩ càng hơn, có vài con biết trở mặt đó, trước khi điều trị phải
nắm rõ tính cách rồi mới an ủi nó, khi gây mê cho động vật trước khi phẫu
thuật có thể sẽ gặp phải tình huống bất ngờ, cho nên bắt buộc phải giữ được
bình tĩnh, những điểm đó không phải rất bình thường sao? Không giỏi như
em nói đâu.” Tô Dật Tu ôm cậu, để cậu tựa vào người mình, “Nhưng anh
thật sự sẽ hoảng loạn vì chuyện của em, may mà em không sao, nếu không
anh bị ba mẹ đánh oan uổng rồi.”

Cái này có tính là AQ[1] không! Nhưng Hách Đằng vẫn sẽ để giấc

mộng chủ nghĩa anh hùng của anh được thỏa mãn, “Em sẽ không rời khỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.