BẢO MẪU RẤT BẬN - Trang 490

“Đừng vậy mà, em nghĩ không ra, còn anh nhìn một cái là biết ngay

rồi, sao em dám hỏi, hỏi nhiều lại bị anh nói ngốc.” Hách Đằng liếc sang
Đại Bảo mấy hôm nay toàn vào phòng hai người ngủ, “Trong nhà đã có
một đứa ngốc rồi, em không muốn làm người thứ hai.”

Tô Dật Tu bị cậu làm giận đến bật cười, “Có biết vụ án này lớn thế

nào không?”

“Có, rất lớn, hôm trước trên tivi cũng chiếu, nhưng nói chủ yếu vào

giao dịch chợ đen và ghép tạng phi pháp.”

“Không sai, tuy chuyện của Lâm Văn Thụy không được nhấn mạnh,

nhưng, người quen của bọn họ đâu phải chỉ có anh với em. Hơn nữa bọn họ
còn có quan hệ đồng tính.”

Bấy giờ Hách Đằng mới nhớ ra, bây giờ là năm 2009, không phải

2014, xã hội và con người hiện tại vẫn chưa thể hoàn toàn đón nhận người
đồng tính, không như vài năm sau, nam nữ gì cũng ôm mặt nói moe quá, ai
có ý kiến ngược lại đều bị hỏi có phải kỳ thị không, lúc này, loại quan hệ ấy
rất nhạy cảm, đặc biệt là còn căn bệnh AIDS vô cùng khủng bố, tuy bệnh
này lây qua đường tình dục, nam nam hay nam nữ cũng không ảnh hưởng
gì, nhưng miệng lưỡi người đời rất đáng sợ.

“Chẳng lẽ là, bị người ta nói?”

“Vì em không nghĩ như thế, cho nên đương nhiên không hiểu, trong

đồn cảnh sát cậu ta phủi tay sạch sẽ chưa nói, gia đình còn đưa ra giấy tờ
chứng minh miễn tội cho cậu ta, nhưng mắt cậu ta có bệnh là chuyện không
thể che giấu được, dù lấy giác quan của người khác ghép cho cậu ta là hành
vi cá nhân của Lâm Văn Thụy, nhưng em nghĩ xem, ai còn dám đến gần
cậu ta nữa, ai cũng mong tránh thật xa. Sợ cậu ta để ý đến mình, cậu ta nói
mình chưa từng có ý định chẳng biết gì cả, mấy ai tin thật chứ? Lại thêm
cha mẹ Lâm Văn Thụy đến nhà làm ầm ĩ, khi đã trở mặt thì cái gì cũng nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.