BẢO MẪU RẤT BẬN - Trang 501

Tưới ba ly rượu, thắp mấy cây nhang, dằn giấy tiền lại, Hách Đằng

kéo Tô Dật Tu quỳ xuống dập đầu, “Ba mẹ, anh ấy tên Tô Dật Tu, là bạn
trai của con, cũng là bạn đời của con, con đã nghĩ kĩ rồi, là anh ấy, không
thay đổi. Con báo với ba mẹ một tiếng, dù sao ba mẹ không đồng ý thì cũng
chịu thôi, anh ấy đã là của con rồi, con phải có trách nhiệm với anh ấy đúng
không? Không phải ba mẹ đã dạy con như thế sao? Cho nên, xin hãy phù
hộ cho chúng con, không cần giàu sang sung sướng, chỉ cẩn bình an yên
ổn.” Cậu quay sang giục Tô Dật Tu, “Mau chào đi.”

“Ba mẹ, hai người cứ yên tâm.”

Hách Đằng nhìn anh, cười đến rơi nước mắt.

Dẫn Đại Bảo theo không tiện, đa số các quán ăn không cho chó vào,

cho nên trước khi đi, Tô Dật Tu gửi nó ở nhà Bành Tường, Dư Quang cũng
nói nếu ban ngày có thời gian sẽ dẫn Đại Bảo ra ngoài đi dạo.

Đối với Bành Tường, Tô Dật Tu rất yên tâm, nhưng dường như Hách

Đằng không yên tâm về Dư Quang lắm, có Dư Quang thì nghĩa là có Tráng
Tráng, Tráng Tráng lại rất si mê Đại Bảo.

Cho nên dẫn Tô Dật Tu đi thăm một vòng thành phố trước đây cậu

từng sống rồi thì sốt ruột muốn về, Tô Dật Tu nói hết lời bảo cậu yên tâm ở
chơi thêm một ngày, khó khăn lắm mới có thế giới riêng của hai người mà
không biết nắm lấy cơ hội.

Trên đường về Hách Đằng ảo tưởng rất nhiều cảnh tượng, nhưng chỉ

độc không thể nghĩ tới cảnh như sau, khi bọn họ đến nhà Bành Tường, cậu
lập tức đưa mắt tìm Đại Bảo, Dư Quang cười ha hả nói: “Chúng nó đang
chơi trong thư phòng.”

Thế là, Hách Đằng len lén đi vào, cậu muốn biết chúng nó đang chơi

gì, cho nên đi rất nhẹ, cậu nghĩ hai đứa nó sẽ không nghe thấy, nhưng thực

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.