BẢO MẪU RẤT BẬN - Trang 504

không biết đàng hoàng một chút, bây giờ nó học được hết rồi!!

Đương nhiên câu sau không thể nói ra được. Dù sao cậu vẫn cần mặt

mũi!

Khi nói chuyện, Đại Bảo đã ra khỏi thư phòng, nó ngẩng đầu ưỡn

ngực đứng đó nhìn ba lớn với ba nhỏ, sau đó đi ngang qua mà chẳng hề liếc
mắt, ừm, xong việc rồi.

Ngay sau đó Tráng Tráng mới ra, vừa tới cửa là hà hà hà dán dính vào

Đại Bảo, thái độ của Đại Bảo rất xa cách, thái độ rõ ràng là không muốn
dính dáng gì, nhưng Tráng Tráng rất cứng đầu, cuối cùng hết cách, thấy Đại
Bảo không thèm nhìn nó, đành phải ngồi ra trước mặt nó.

“Cùng dùng cơm đi.” Dư Quang cười híp mắt mời.

Tô Dật Tu nhìn đồng hồ, qua giờ cơm lâu rồi, Hách Đằng xoa bụng

nhìn anh, anh liền phụ họa, “Được, tôi mời, mấy hôm nay cảm ơn hai
người.”

“Khách sáo quá.”

Hách Đằng nhìn hai người khen nhau, đúng là dối trá mà, hừ, mình chỉ

quan tâm đến chuyện lớn cả đời Đại Bảo thôi!

Cuối cùng chọn một nhà hàng Tây gần đó, khung cảnh không tệ, cũng

không đông khách, Hách Đằng cầm menu, hơi muốn khóc, tên món ăn
trong menu quá nửa là món Tây, hơn nữa chỉ nhìn thôi đã biết là rất đắt, cậu
lại nghĩ đến đống tên đã nghĩ sẵn cho các Tiểu Bảo, mẹ nó, không thể dùng
được thật sao? Thật sự quá bi thảm.

Tô Dật Tu thấy cậu cầm menu che hết cả mặt, dứt khoát gọi món thay

cậu, khi bồi bàn cầm menu đi, anh thấy mắt Hách Đằng ửng đỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.