BẠO QUÂN - Trang 139

“Nhanh vậy đã chảy ra rồi?” Nhắm ngay điểm kia, Cổ Sách cách một lớp

vải dùng đầu ngón tay đùa bỡn nộn nhục cùng niêm mạc trên linh khẩu.

Đỗ Vân Hiên kịch liệt run rẩy, lỗ mũi phát ra tiếng rên rỉ ướt át.

“Vậy giờ, muốn làm sao?”

Đỗ Vân Hiên đắm chìm trong khoái cảm nhục nhã, nghe ra nguy hiểm

sau lời nói này, cố gắng trừng lớn mắt, dùng lực lắc đầu tỏ ý phản đối.

Đôi môi muốn nói lại bị nam nhân kia mạnh mẽ ngăn lại.

Đầu lưỡi bị kéo ra rồi cuốn lấy, từng ngóc ngách trong khoang miệng

đều tràn ngập hơi thở thuộc về Cổ Sách.

Cổ Sách một bên cưỡng hôn anh, một bên véo lên ngọc hành đã cương

một cái, khi Đỗ Vân Hiên đau đến cả người run rẩy, đem quần tây lẫn quần
lót của anh một lần lột xuống.

Hạ thể bị bại lộ ập đến một trận lạnh lẽo, nhưng cái lạnh kia rất nhanh đã

biến mất.

Người kia không chút do dự áp lên, nam khí khiến người ta kinh sợ chạm

đến một nơi mềm mại, mặc kệ Đỗ Vân Hiên liều mình lắc đầu, khàn khàn
nói không muốn, nhưng Cổ Sách tựa như một tên bạo quân độc tài không
kẻ nào có thể ngăn cản, bạt mạng đâm thẳng vào sâu bên trong.

“Không… Đừng… A!” Toàn bộ các thớ cơ từ đỉnh đầu đến mũi chân của

Đỗ Vân Hiên đều bị anh siết lại, ngược lại mang đến cảm giác càng sâu đến
đáng sợ.

Dũng đạo không thích ứng với dị vật, niêm mạc bị ma sát, rõ ràng đến

mức khiến da đầu người ta run lên.

Hoàn toàn bị phá vỡ từ bên trong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.