Đây là muốn, đánh phủ đầu sao?
Nhớ tới trong phim, lão đại hắc bang sau khi phát hiện bị người của mình
mật báo, sẽ đối với người đó trả thù tàn nhẫn, trái tim Đỗ Vân Hiên đập
mạnh, tràn ngập cảnh giác nhìn Cổ Sách.
Thân trên Cổ Sách trần trụi, bên hông được một cái khăn lông vây lấy,
kim đao đại mã* ngồi hưởng thụ khí xông cực nóng, lười biếng nói, “Nhìn
tôi cảnh giác như vậy làm gì? Không phải tôi làm, nếu tôi ra tay, tên nhãi
kia còn có cơ hội vào viện? Vào thẳng nhà xác luôn rồi.”
*thành ngữ => chỉ phong cách: đàng hoàng, đĩnh đạc thẳng thắn/trực
tiếp, sắc sảo, sảng khoái
Trong lòng Đỗ Vân Hiên chợt bất an.
Anh chỉ là một nhà thiết kế đá quý, nếu là phác họa những đường nét mỹ
lệ trên giấy, thiết kế ra những kết cấu tinh mỹ hoa lệ khiến người ta phải lóa
mắt, anh tự tin có thể đối mặt bất cứ khiêu chiến nào.
Nhưng trong phòng xông hơi cực nóng, đối diện Cổ Sách nhìn qua ung
dung nhàn nhã, thực tế lại là vua của dã thú, bất cứ lúc nào cũng có thể nổi
điên tấn công người ta, Đỗ Vân Hiên tự thấy mình không có bản lĩnh này.
Khóe mắt Đỗ Vân Hiên liếc đến cánh cửa gỗ của phòng xông hơi, trong
lòng càng thêm bất an.
Hiện tại đã biết chút đỉnh về tốc độ phản ứng của Cổ Sách, muốn vọt tới
cửa mà trốn đi, căn bản chính là người ngủ nói mê.
“Ngẩn ngơ cái gì? Ngồi xuống.” Thân thể ngồi trong phòng xông hơi
nhanh chóng vã mồ hôi, đường cong cơ bắp ở thân trên Cổ Sách dưới tầng
mồ hôi càng thêm rõ ràng. Hắn vừa nói, vừa vỗ vỗ xuống chỗ bên cạnh
mình.