BẠO QUÂN - Trang 234

Đỗ Vân Hiên có ngốc cũng sẽ không thực sự thử xem mình có thể

nhanh.chuẩn.độc hay không, cầm dao cạo, kề lên cằm Cổ Sách, bắt đầu
không nhanh không chậm cạo râu.

Tư thế ái muội, khoảng cách hai người thực sự rất gần.

Hô hấp nóng rực của Cổ Sách phả lên mặt Đỗ Vân Hiên.

Ánh mắt của hắn, cũng chăm chú dán lên gương mặt Đỗ Vân Hiên, tựa

như nhìn thấy cảnh đẹp một đời cũng không muốn buông tay.

“Nhìn cái gì?” Đỗ Vân Hiên bị hắn nhìn chằm chằm đến nỗi cả người

không được tự nhiên.

“Giám thị em. Miễn cho em nhất thời tâm ngoan, vẽ một đường lên cổ

tôi.”

“Hóa ra anh cũng sợ chết.” Đỗ Vân Hiên nâng tay, lướt nhẹ qua má phải

Cổ Sách, lưỡi dao mang theo những mẩu râu ngắn.

“Sống ở thế giới ngầm cũng chỉ có một cái mạng. Chết có gì đáng sợ?”

Cổ Sách thổi một hơi lên gương mặt anh, thong thả nói, “Nhưng mà, có em
ở đây, tôi quả thực muốn sống lâu hơn một chút.”

Bàn tay to lớn chạm vào hạ thân Đỗ Vân Hiên.

Tay Đỗ Vân Hiên đột nhiên run lên, dao cạo không tiếng động xẹt qua,

trên cằm Cổ Sách vẽ ra một vết cắt.

Một vệt đỏ rực ghê người nhiễm lên bọt biển trắng xóa.

Không xong!

Cổ họng Đỗ Vân Hiên khô khốc nuốt xuống một cái. Bình thường mắng

hắn hai câu đã bị chỉnh đến chết đi sống lại, bây giờ thấy máu, còn không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.