BẠO QUÂN - Trang 393

Khinh thường mang?

Đỗ Vân Hiên không lên tiếng cầm lấy vòng cổ, mang lên cổ chính mình,

điều chỉnh lại chốt bằng bạc, không quên lãnh đạm mà bình tĩnh giải thích,
“Đường cong chỗ này dán lên gáy là thích hợp, có thể dùng núm xoay tròn
để điều chỉnh rộng hẹp, để tránh cho người sử dụng hô hấp không thoải
mái, biên độ điều chỉnh rất nhỏ. Đối với người có xương cốt mảnh khách,
chỉnh đến mức chặt nhất vẫn còn có vẻ rộng, cho nên về vấn đề kích thước
quá lớn, khi tôi chế tác hàng chính thức sẽ hạ xuống một mức.”

Sau đó chậm rãi bỏ ra tây trang, xả áo sơ mi trắng từ trong quần tây ra.

Khi vén lên vạt áo sơ mi, da thịt trắng nõn cùng với đường cong mềm

mại ở bụng khiến tinh quang trong đôi mắt nam nhân chợt lóe lên.

Đỗ Vân Hiên không quan tâm đến vẻ mặt người khác, gọn gàng quấn đai

lưng dán lên quanh phần eo, đem mấu kim loại móc lại. Khi Cổ Sách mới
bắt đầu làm người mẫu, sau vài lần kéo đến nỗi chọc vào Cổ Sách, dưới
kháng nghị của Cổ lão đại ‘tự thể nghiệm’, Đỗ Vân Hiên rút kinh nghiệm
làm kích thước hàng mẫu lớn hơn. Đai lưng trước mắt này chính là dựa
theo phần eo vạm vỡ của Cổ Sách mà làm ra, khi Đỗ Vân Hiên đeo lên tất
nhiên có vẻ quá rộng.

Đai lưng màu bạc lỏng lẻo sụp xuống bên eo Đỗ Vân Hiên, tua rua như

bụi mưa nhẹ nhàng phất qua da thịt nhẵn nhụi, dù chưa đạt tới hoàn mỹ
nhưng cũng đã hoạt sắc sinh hương đến nỗi khiến huyết mạch người ta sôi
sục.

Thân thể Randy Lea dường như phát sinh biến hóa, ở trên ghế không

chút để ý thay đổi tư thế ngồi, che giấu quang mang nơi đáy mắt.

“Bởi vì không đủ thời gian, hơn nữa cũng không muốn lãng phí nguyên

thạch đắt đỏ sang quý cho nên trên hàng mẫu không khảm thạch anh lên.
Đến khi hàng chính thức được khảm thạch anh, tôi chắc chắn hiệu quả sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.