BẠO QUÂN - Trang 444

trụ giường, thành một chữ X không thể nhúc nhích.

“Như lời ta nói khi trước, cha ta cùng với em trai của ông từng có một

khoảng thời gian thân mật bên nhau. Trong gian phòng đó có một số vật,
chính là năm đó lưu lại, cất giấu kí ức khiến cho người ta phải mơ mộng
của bọn họ. Vì hoan nghênh em, Alexa thân ái, ta đã cố ý mang theo một số
thứ đến đây.

“Tôi là Đỗ Vân Hiên.”

“Dây da cột lên mắt cá chân của em, thật sự rất gợi cảm.”

Mắt cá chân bị nam nhân thường thức vuốt ve, lòng bàn chân Đỗ Vân

Hiên nổi lên một cỗ hàn khí ghê tởm.

“Sau khi chú rời đi, cha ta tựa như bị cướp mất linh hồn. Nhưng người

cướp đi linh hồn của ông ấy, lại là ông nội của ta, cha ta cho dù có phẫn nộ
bất mãn, cũng chỉ có thể chấp nhận hiện thực. Đến khi ông nội ta chết đi,
ông đem quãng đời còn lại của mình dồn hết lên hai sự kiện, tìm kiếm em
trai thân ái của ông, và giẫm nát hết thảy những thứ xung quanh mà ông
cảm thấy không vừa mắt. Vế trước người bặt vô âm tín, vế sau ông lại làm
đến cực kì thành công. Ông nghiện rượu, đánh bạc, làm rất nhiều chuyện
ngu xuẩn khiến người ta phải nghẹn họng trân trối. Nếu sống thêm vài năm,
có lẽ ông ấy cũng sẽ làm hỏng toàn bộ gia tộc Lea.”

“Buông tôi ra!”

“Bên trong thư phong của cha ta, đặt một quyển album ảnh, bên trong

đều là ảnh chụp của chú. Ông không cho bất cứ kẻ nào chạm đến cuốn
album kia, đó chính là trân bảo chỉ mình ông mới có thể đụng vào. Song
người chú mà ta chưa từng gặp qua này, đối với ta mà nói tựa như một thần
thoại bên trong gia tộc, sự hiếu kỳ của ta đối với y đã không thể vãn hồi. Vì
vậy có một ngày, ta lẻn vào thư phòng của cha, trộm một tấm ảnh chụp
trong cuốn album. Cha rất nhanh đã phát hiện, vì vậy nổi giận, ông trừng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.