BẠO QUÂN - Trang 494

Đáy lòng Đỗ Vân Hiên khe khẽ gọi lên hai chữ kia, hi vọng có thể tìm

được từ cái tên này một chút sức mạnh.

Anh có lẽ đã tìm được một chút sức mạnh, thế nhưng lại không thể tìm

được một chút mát lạnh, mỗi tế bào đều tựa như bị quay bên trên ngọn lửa,
đúng vậy, là như ngọn lửa, vô thanh mà tàn nhẫn nướng sinh mệnh của anh.

Đầu óc Đỗ Vân Hiên dần dần bị hỗn loạn xâm chiếm, trước mắt dường

như không phải là bóng đen tuyệt đối, mà là một biển lửa đỏ rực.

Nóng.

Nóng quá.

Sợ hãi bao phủ cậu, cậu căn bản không biết phải chạy trốn đi đâu.

“Ba ơi? Mẹ ơi?” Bàn chân nhỏ bé của cậu chạy ra khỏi phòng phủ.

Một bên hành lang đang bốc cháy, mở cửa một cái, sóng nhiệt lập tức

liếm qua tay cậu, đau đến nỗi cậu phải giật lui.

“Mẹ ơi! Mẹ ơi!” Cậu sợ hãi kêu lên, không có ai trả lời.

Âm thanh rừng rực khi đồ dùng bị thiêu đốt làm cậu không biết phải làm

sao.

“Ba ơi!”

Nóng quá….

Nóng quá….

Nóng quá!

Lửa vẫn đuổi theo cậu, cậu liều mạng chạy trốn, cậu không tìm thấy ba

mẹ, thế nhưng cậu lại tìm được Gấu Nhỏ của mình, đây là Gấu Nhỏ mà cậu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.