BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1103

Diệp Vũ cười lạnh, có hỏi chút tình huống đơn giản thế hay không,

vậy mỏi mắt mong chờ.

Nàng hỏi công chúa Hân Nhu đã tỉnh hay chưa, hắn đáp, "công chúa

Hân Nhu vẫn chưa tỉnh, ba thái y bó tay. Thục phi thì khóc đứt ruột đứt
gan, aizz..."

Đèn đuốc trong điện Thanh Ninh sáng như ban ngày, lại tự dưng khiên

người ta có cảm giác thê lương, tái nhợt. Tiền đình không hề ít cung nhân
đợi lệnh, họ bước vào đại điện lại thấy Sở Minh Phong và Tôn thái hậu
ngồi ở phía Bắc, Lý Chiêu nghi và Tần Quý nhân đứng ở một bên, trên mặt
lộ vẻ ưu sầu.

Nhiều người như vậy, lại im lặng, toàn bộ đại điện bị mấy đen sương

mù che phủ, hơi chút áp lực.

Diệp Vũ tiến lên hành lễ, Tôn Thái hậu khẽ gật đầu, không mở miệng,

khuôn mặt đầy u sầu. Sở Minh Phong lườm nàng một cái, xua tay cho nàng
bình thân, ánh mắt lạnh lẽo giấu vui giận. Lúc này, một thái y từ tẩm điện
đi ra, trên trán đầy mồ hôi, "Bệ hạ, công chúa đã tỉnh rồi"

Tôn thái hậu kích động đứng dậy, được Bích Cẩm đỡ, đi vào tẩm điện

vấn an cháu gái. Mọi người trong điện lộ vẻ mặt vui mừng, Sở Minh Phong
mặt không đổi sắc, mắt lạnh lùng, cũng không tiến vào tẩm điện đi thăm
con gái.

"Công chúa Hân Nhu đến Quỷ Môn Quan rồi quay lại, thật đáng

thương" Tần Quý nhân hạ giọng nói, ánh mắt liếc tà tà về phía Diệp Vũ.
"Cũng không phải chứ? Không biết là công chúa Hân Nhu trêu chọc phải
ôn thần nào, mà lại trượt chân rơi xuống nước chứ" Lý Chiêu nghi giận dữ
nói.

Ba thái y đi ra, bẩm tấu nói công chúa Hân Nhu đã không còn lo nữa,

uống xong thuốc nghỉ ngơi cho tốt, tĩnh dưỡng hai ngày thì khỏi hẳn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.