BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1118

hắn; mỗi một câu nàng ta nói kia, thì là một lần đâm vào, từng chút từng
chút một, đâm sâu vào tim huyết mạch máu thịt lẫn lộn, toàn thân đều đau
không tả nổi...

Nàng ta vẫn cứ nói, cái miệng nhỏ ấy cứ không ngừng mở ra, xé rách

toàn bộ thể xác và tinh thần hắn khiến cơn đau càng ngày càng tăng cao...

"Qua lâu vậy rồi, Vương gia vẫn chưa biết gì, thậm chí còn mang theo

phụ nữ của hoàng huynh bỏ trốn, trong cung ai cũng nói Vương gia mới
ngốc làm sao" Văn quý phi lạnh lùng nhìn hắn, trong lòng thấy thống khoái
vô cùng.

"Vương gia và bệ hạ cùng yêu một phụ nữ, nhất định sẽ không chiếm

được" Nàng ta giả vờ giả vịt nói, "Bất luận là bệ hạ ngang nhiên cướp đoạt,
hay là Thẩm Nhị phu nhân quyến rũ bệ hạ, giờ ván đã đóng thuyền, Vương
gia vẫn còn nhớ nhung mãi, đừng có làm chuyện điên rồ, đừng có bị một kẻ
chẳng ra gì dụ dỗ làm mất hết tiền đồ"

"Aizzz, giả sử là bản cung, bản cung cũng sẽ cố giật lại" Nàng ta lắc

đầu thở dài, "Cô gái yêu nhất bị hoàng huynh cướp đoạt, còn sao nữa đây?
Y theo tính tình của bản cung, thứ gì đã thuộc về mình thì bất kể dùng cách
nào cũng cố mà đoạt lại được. Không làm thì thôi, mà đã làm thì làm đến
cùng, đem thứ yêu nhất ấy cướp về, cùng cao chạy xa bay, vĩnh viễn không
cần trở lại. Nhưng Vương gia không phải bản cung, Vương gia cứ cân nhắc
đi"

Văn Quý phi nhìn hắn bị chân tướng này tra tấn chết đi sống lại, chẳng

chút thương hại, dáng vẻ hớn hở ngập tràn. Khuôn mặt tuấn tú của Sở Minh
Hiên như bị xé rách, cả người thương tích đầy mình... Vũ Nhi, thế mà đã
sớm là người của hoàng huynh! Vì sao lại vậy... Vì sao... Hắn không cam
lòng!

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.