BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1151

"Đành vậy" Sở MInh Hiên cười lơ đãng, "Nàng tặng lễ gì cho công

chúa Hân Nhu vậy?"

"Bệ hạ từng thưởng cho ta một dây xích tay có thể ngưng thần ra đàn

hương, ta chuyển tặng công chúa Hân Nhu, thế Vương gia thì sao?"

"Lễ của ta cũng là một sợi dây xích tay trân châu Tây vực tiến cống,

Vũ Nhi, nàng và ta thật ra tâm ý tương thông đó" Hắn lại cười, ánh mắt
sáng lạn.

Diệp Vũ cũng cười lãnh đạm, thọ yến cũng sắp bắt đầu rồi, hẳn là nên

ngồi vào vị trí rồi.

Sở Minh Hiên nhìn theo bóng hình xinh đẹp của nàng lẫn trong đám

đông, khoé môi khẽ nhếch lên, mỉm cười mê người. Trâm Cài đuổi kịp
nàng nói, "hoàng quý phi, bệ hạ phân phó, người cùng ngồi với công chúa
An Nhạc ạ"

Diệp Vũ hiểu, hắn an bài như vậy, tuy có nói lừa mình dối người,

nhưng cũng cố sức để tránh lời ra tiếng vào. Bàn yến Công chúa An Nhạc
xếp ngay sau bàn yến của Tôn thái hậu, cũng gần ngay với ngự án.

Đưa mắt nhìn lại chỉ thấy con cháu trong hoàng thất có mấy nam tử,

còn những người khác đều là nữ. Bởi vậy, thọ yến công chúa Hân Nhu tóc
mây da phấn, má hồng, mặc bộ gấm hoa, tranh nhau đua sắc, giọng điệu
nũng nịu mềm nhẹ.

Tông thái hậu dắt tay công chúa Hân Nhu, Quan Thục phi ngồi xuống,

mọi người sau khi hành lễ cũng cùng ngồi xuống. Công chúa Hân Nhu là
tiểu thọ tinh, cho rằng vốn là hoa tiên tử trên tiên giới, mặc bộ quần áo thêu
màu hồng, bao bọc thân hình nhỏ nhắn xinh xắn, mặt mày như vẽ, đôi mắt
đẹp long lanh, nhìn vừa đáng yêu vừa kiều diễm. Tôn thái hậu ôm lấy cháu
gái, cười toe toét, hiền lành và đầy sung sướng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.