BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 118

Hắn cười hiểu rõ, may là dân phong Đại Sở ta rộng mở, nam nữ nếu

có tình đều có thể bày tỏ lòng mình, nếu không, màn ca múa này đã sớm bị
già trẻ gái trai ném đá, nói không chừng lầu Tiêu Tương đã sớm bị nha môn
đóng cửa rồi.

Hắn còn nói, thời tiền triều dân phong chưa từng mở rộng thế, các tiểu

thư khuê các không bao giờ ra khỏi cửa, cũng không thể tiếp xúc với bất kỳ
nam tử xa lạ nào, cha mẹ đặt đâu con ngồi đó.

Diệp Vũ hiểu may mà dân phong mở ra, nếu không kế hoạch nàng tạo

ra showbit ở thế giới cổ đại này đã bị chôn vùi.

Màn múa mới luyện tập được ba ngày, sáng sớm đã có nha hoàn mang

một bức thư hàm tới, nàng mở thư ra xem có chút ngạc nhiên.

Chương 33. Hôn nhuỵ hoa, cánh môi mềm

Phía dưới chữ ký vẽ một thanh chuỷ thủ, ý tứ sắc bén, như vậy cho

thấy, Sở Minh Phong phái người đưa bức thư hàm này tới.

Hắn muốn nàng sau nửa canh giờ nữa tới sông Tần Hoài làm gì nhỉ?

Tuy trong lòng hơi nghi hoặc nhưng nàng vẫn đi, hơn nữa vẫn cho

rằng phải đi.

Điều này không rõ sông Tần Hoài thời đại này và sông Tần Hoài ở

Nam Kinh có giống nhau không, rặng liễu rủ đôi bờ, nở hoa, màu sắc xanh
mướt, sóng nước nhộn nhạo, lấp lánh muôn màu; quán xá bên bờ sông sáng
rực, một chiếc thuyền hoa xa hoa, tao nhã lịch sự hoặc đi hoặc ngừng bên
bờ, hoặc chạy chậm rãi, cả sông TẦn Hoài nhộn nhịp thật sự.

Trời tháng tư nắng nhiễm vàng tình diễm, soi xuống mặt sông lấp lánh

ánh vàng, như chọc mắt người ta vậy. Giữa sóng nước nhấp nhô, lăn tăn,
lấp lánh, cả một mảnh rực rỡ muôn màu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.