BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1194

Sở Minh Lượng tà nghễ liếc mắt nhìn nàng một cái, nói ghét, 'Thái tử

Nguỵ quốc nhìn thì biết ngay là loại nam nhân dã man, ta mới thấy hắn
chướng mắt làm sao"

"Vậy công chúa An Nhạc của chúng ta coi trọng mỹ nam nào thế?"

"Tỷ giễu cợt ta" Sở Minh Lượng hừ lạnh một cái, quay người đi,

chẳng thèm để ý tới nàng nữa. Lúc này, vũ kỹ nhảy một điệu múa mềm
mại, lúc xem múa, lúc nói chuyện phiếm, có người uống rượu, không phải
trường hợp cá biệt.

Cả đình uyển đèn đuốc rực rỡ huy hoàng, vô số đèn cung đình chiếu

cả điện Duyên Khánh sáng như ban ngày, ánh sáng lan xa lấp lánh như
ngọc.

Thời gian thọ yến đã trôi qua hơn một nửa, đột nhiên Mộ Dung Diễm

đứng dậy, đứng giữa thông đạo, hơi khom mình, "Sở Hoàng bệ hạ, bản thái
tử phụng mệnh phụ hoàng trình lên hạ lễ, chúc Thái hậu Quý quốc phúc
như đông hải, thọ sánh Nam Sơn. Người đâu mang lễ trình lên"

Tuỳ tùng của hắn tiến lên, hai tay dâng ra, là một hộp gỗ bọc vải đỏ,

mặt trên còn kết một đoá hoa tinh xảo.

Mộ Dung Diễm nói sang sảng, "Trong hộp là thánh vật cự trân quý

của Đại Tần quốc ta, nhưng nếu muốn xem vật trong hộp thế nào, vậy phải
gỡ đoá hoa kết đằng trước"

Tống Vân tiếp nhận hộp gỗ, đặt trên ngự án, thuận tay mở hoa kết ra

nhưng kỳ lạ thay sao lại không mở ra được chứ? Ông giật mấy cái cũng
không thể nào gỡ hoa kết ra được.

Ngay trong thọ yến trước vạn người nhìn, sứ thần ngoại quốc có mặt,

ông đã gặp khá nhiều trường hợp, thân kinh bách chiến, thế nhưng mà
không gỡ nổi hoa kết ở hộp gỗ, thật doạ người làm sao!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.