BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1195

"Đây là loại hoa kết đặc thù, không dễ cởi bỏ" Mộ Dung Diễm cười

đắc ý dào dạt, cứ như người Sở quốc chẳng nhận được lễ vật, như là nhục
nhã của Sở quốc vậy.

"Bệ hạ, nô tài vô năng" Mồ hôi trên trán Tống Vân tràn trề.

"Chư vị ái khanh, ai có thể gỡ ra được?" Dù Sở Minh Phong thấy thái

tử Tần quốc này có ý làm nhục nhưng cũng chẳng ngại. Tống Vân cầm hộp
gỗ đi tới, để cho triều thần nào có hứng thú thử một lần. Nhưng không ít
triều thần đều thử mà chẳng thể gỡ hoa kết ra được.

Thẩm Chiêu thử, không được; Tấn vương thử, lại càng không được.

Hoa kết này gần như là bế tắc, bất kể để dây hồng vào tay thế nào cũng
chẳng mở được.

Một Dung Diễm càng đắc ý, cười khiêu khích châm chọc, "Ở Đại Tần

quốc ta, hoa kết như thế, cô nương bảy tuổi bện đều cởi bỏ được, người Sở
quốc nhiều dị sĩ tài ba như thế mà lại chẳng có ai có thể giải được sao?"

Quần thần Sở quốc mặt tối sầm, xấu hổ cúi đầu. Sở Minh Phong lửa

giận bốc cao, lại cố ngăn lại, nói lạnh giọng, "Còn có ai thử một lần
không?"

Diệp Vũ ghé vào tai Sở Minh Lượng thì thầm mấy câu. Sở Minh

Lượng đi lên, cầm một chuỷ thủ của một thị vệ, giấu trong tay áo, đi tới
ngự án, cất giọng trong trẻo nói, "Hoàng huynh, thần muội nguyện ý thử
một lần"

Sở Minh Phong gật đầu, nàng nhìn về phía Mộ Dung Diễm cười sáng

lạn, giơ chuỷ thủ lên, nhanh nhẹn cắt đứt đoá hồng kết, gỡ được hoa ra.

Chúng thần kinh ngạc mãi, Mộ Dung Diễm biến sắc, đang định mở

miệng lại bị nàng giành nói trước,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.