BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1220

không cha không mẹ yêu thương, thời thơ ấu bi thảm, là một thiếu niên có
năm tháng cô độc, thê lương, mười lăm tuổi bị rời xa đất mẹ, thân nhân,
một mình ở dị quốc tha hương dốc sức làm, chỉ vì muốn có một tương lai
đầy đủ.

"Đúng thật mà nói, chẳng phải là một chuyện, mà là ba chuyện" Thác

Bạt Hoằng cong môi cười.

"Trộm "thần binh phổ" là một trong những chuyện đó à?"

"Đúng. Đánh cắp cơ mật của Sở quốc, trộm "thần binh phổ", nắm

đường thuỷ Sở quốc trong tay"

"Nắm đường thuỷ Sở quốc trong tay làm gì?"

"Ta là đại đương gia bang Thiên Thanh, liền mượn luôn phần tiện lợi

này, hàng năm vận chuyển một ít gạo tới thành Lạc Dương"

Diệp Vũ hiểu ra, Giang Nam giàu có và đông đúc, thừa thãi lương

thực, Nguỵ quốc lại là nước lúc nào cũng thiếu lương thực, chỉ có thể lấy
một khoản tiền lớn để mua gạo Sở quốc. Kể từ đó, hoàng tộc dân chúng
Nguỵ quốc kế sinh nhai đều ỷ lại vào Sở quốc, điều này khiến cho quân
thần Nguỵ quốc khủng hoảng vô cùng. Thác Bạt Hoằng nắm đường thuỷ
trong tay, vận chuyển lương thực tới Lạc Dương, lấy giá rẻ bán cho quan
phủ Nguỵ quốc, vì Nguỵ quốc giải quyết vấn đề thiếu lương thực.

Nàng hỏi, "Bang Thiên Thanh giải tán, Nguỵ quốc thiếu lương thực

thì phải làm sao đây?"

Thác Bạt Hoằng dùng giọng bất đắc dĩ nói, "Sở Hoàng quyết ý đem

đường thuỷ thu vào tay triều đình, ta cũng bất lực. Lần này tới, hoàng
huynh sẽ mang chuyện mua lương thực ra bàn, cố sức thuyết phục Sở
Hoàng bán gạo với giá vừa phải cho chúng ta"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.