BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1418

Hắn hộc máu là thật sao?

Gương mặt tuấn nghị này, đôi mắt thâm thúy này, phiến môi mềm mại

mà ẩm ướt này, cơ ngực rắn chắc bằng phẳng này, không chỗ nào mà nàng
không mê luyến, vừa rồi nàng có quyết tâm rời đi, giờ đã không còn.

Ý nghĩ nhất thời, cũng thật kỳ lạ. Nàng nhẹ giọng thở dài, giữa hai

người họ đã có nhiều vấn đề như vậy, giờ này phải làm sao đây? Đang định
đứng dậy, tay nàng lại bị hắn nắm.

"Đừng đi!" Sở Minh Phong nói giọng trầm thấp, "Trẫm là bệnh nhân,

đêm nay nàng phải ở gần bên giường trẫm hầu hạ trẫm."

"Từ thái y nói ngài không bị bệnh gì cả." Diệp Vũ cười chế giễu hắn,

"Ngài không phải là trẻ con, đừng có ngây thơ như vậy nữa."

"Bệ hạ, thuốc đã sắc được rồi ạ." Tống Vân bưng chén thuốc tiến vào,

thấy bệ hạ đang kéo tay nàng, ngơ ngẩn cả người.

"Để ta hầu hạ bệ hạ uống thuốc đi."

Nàng cười, nhận chén thuốc trong tay Tống Vân, đưa cho bệ hạ, "Bệ

hạ, tình cảm thâm sâu, một ngụm buồn rầu."

Sở Minh Phong khó hiểu nhíu mày, "Tình cảm thâm sâu, một ngụm

buồn sầu? Là có ý gì?"

Tống Vân cười đáp, "Bệ hạ, ý hoàng quý phi là, bệ hạ đối với hoàng

quý phi tình thâm như biển cả, nên hãy vì hoàng quý phi mà uống một hơi
hết chén thuốc này đi đó ạ."

Sở Minh Phong liếc mắt nhìn chén thuốc đen sì, mày cau chặt lại,

"Thuốc này đắng lắm"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.