BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1450

Sở Minh Hiên lấy giọng sủng nịch nói, "Ở trước mặt nàng, ta vẫn là ta,

không phải bệ hạ, nàng không cần câu nệ. Ta nghe cung nhân nói nàng ăn
không ngon miệng, thì bảo ngự thiện phòng làm thức ăn này, lại còn cùng
nàng dùng bữa, đốc nàng ăn nhiều chút. Như vậy, con trong bụng nàng mới
có thể lớn mau được"

Nàng chẳng nói gì nữa, chỉ gắp vài miếng mỗi thứ. HẮn không tự

xưng là "trẫm" mà là "ta", mượn biểu hiện này đối với tình ý nàng. NHưng
nàng sẽ không c ảm động đâu.

"Sau này ngày nào trẫm cũng tới dùng bữa tối với nàng, đem nuôi

dưỡng nàng và con hoàng huynh béo tốt vào" Hắn cười vui vẻ, c ười tới
mức chẳng có chút xảo trá nào.

"Ta đây thay mặt con cám ơn bệ hạ" Diệp Vũ lại cười thản nhiên.

"Đừng khách sáo, cứ một câu "bệ hạ", ta nghe mà chán ngấy rối. Nàng

và ta vẫn nên như trước, cứ tùy ý gọi là được"

"Sao có thế giống trước chứ ạ? Bệ hạ giờ đã là cửu ngũ chí tôn rồi,

không còn là Tấn Vương say mê chuyện nam nữ, tiêu sái không kìm nổi
nữa rồi" Nàng nói nghiêm trang. Sở Minh Hiên nghe ra ý, mỉm cười, cười
nghĩ một đằng mà nói một nẻo.

***

Hôm sau, bầu trời u ám, sắc trời đầy lo lắng, từng trận gió lạnh thổi

tới. Tang lễ Đại sự hoàng đế đưa tang, từ cổng Triêu Dương đi ra ngoài, tân
đế và quần thần tiễn đưa, chúng phi tần để tang khóc lóc theo sau. Sở Lăng
Thiên là con duy nhất của Đại sự hoàng đế đi trước phái tây hoàng lăng để
hạ táng.

Sở Minh Hiên không để cho Diệp Vũ tiễn đưa, bởi nàng chẳng có

danh phân nào. Nàng chỉ đành đứng ở hành lang dài, nhìn quan tài chậm rãi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.