BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1502

Hai ngày sau, Diệp Vũ đi một mình tới ngự thư phòng. Sở Minh Hiê

đang ngồi phê duyệt tấu chương, nàng đứng ở ngoài cửa, như thấy người
đang ngòi ở ngự án kia là Sở Minh Phong.

Mặt lạnh cứng ngắc, đôi mắt lãnh khốc như chim ưng, dáng người cao

ngạo như núi, khí độ tung hoành, khí phách vang dội... Đó là nam tử nàng
yêu, là người nàng nhớ thương... NHưng mà cuối cùng không còn thấy hắn
nữa... CẢ cuộc đời này, họ âm dương cách trở, không thể nắm tay bên nhau
trọn đời rồi...

"Vũ Nhi, sao lại đến đến?" Hắn đặt bút lông xuống, trên mặt nở nụ

cười tươi như hoa.

"Gần đây khô hạn, ta bảo cung nhân làm món tuyết lê đường phèn, để

bệ hạ mát họng" Nàng lấy trong hộp ra một ấm, rót ra một chén, đưa cho
hắn, cười mãi nhìn hắn.

Hắn nhận chén bạch ngọc từ tay nàng, uống hai ba hớp đã hết, đuôi

mắt cười hàm chứa hạnh phúc , "Thêm một chén nữa đi"

Nàng không nói, chỉ lặng nhìn hăn. Lúc đầu hắn cảm thấy kỳ lạ, bỗng

thấy lục phủ ngũ tạng cuộn lại, đau càng ngày càng kịch liệt. Hắn túm chặt
tay nàng, mặt mày nhăn nhó, "Vũ Nhi... Nàng định độc chết ta sao..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.