BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1520

"Thần không dám, bất luận hoàng đế Đại Sở là người nào, thần cũng

đều tận tâm hết sức, cố gắng bảo vệ xã tắc, tuyệt đối trung thành với Đại
Sở." Thẩm Chiêu nói nặng nề, trên có bầu trời dưới có mặt đất, đều chứng
minh cho lòng dạ son sắt của hắn.

Sở Minh Hiên cười lạnh, "Thẩm Chiêu tài trí vô song, ôn nhuận như

ngọc là cánh tay phải lương thần của Đại Sở quốc, không sợ quyền quý,
ngông ngênh không tranh"

Thẩm Chiêu nói, "Bệ hạ quá khen!"

Ánh mắt Sở Minh Hiên lạnh lẽo, "Trẫm còn nhớ rất rõ, năm trước,

hoàng huynh ban Vũ Nhi cho ngươi, ngươi còn vì bản thân, nạp Vũ Nhi
làm Nhị phu nhân, thề không buông tay. TRẫm còn nhớ rõ, ngươi đưa Vũ
Nhi tới ôn tuyền biệt quán, dễ dàng cho hoàng huynh sủng hạnh Vũ Nhi.
Mối hận ngang nhiên chiếm đoạt như thế, không chỉ có hoàng huynh, mà
còn có cả ngươi nữa, Thẩm Chiêu"

Hắn giận dữ chỉ Thẩm Chiêu, ánh mắt cau lại, nhìn vô cùng hung ác

đáng sợ.

Thẩm chiêu nhàn nhã đứng lên, bình tĩnh cười, thừa nhận sự lên án và

lửa giận của hắn. Quần áo trắng tinh khiết như mây, không nhiễm bụi trần,
tay áo bị gió thổi bay lên nhẹ nhàng, hắn tự đứng bất động mà đã gần như
thạch hóa rồi.

Trong lòng có một giọng nói cất lên với hắn: hôm nay là đại nạn trong

đời này rồi.

Sở Minh Hiên cầm chén trà trong tay ném mạnh xuống đất, hai má đỏ

bừng lên, "Thẩm chiêu, trẫm sẽ không tha cho ngươi!'

Thẩm Chiêu khẽ cười, mặt không đổi sắc, cho dù hắn biết cái chết

đang tới gần, nhưng cũng không hề nhúc nhích chút nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.