BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1534

****

Cả văn võ triều thần thay phiên kính rượu, Sở Minh Hiên uống cũng

không ít, cho tới khi đau đầu kịch liệt mới được quý phi, cũng nhân đỡ về
tư điện.

Hắn say khướt, bất tỉnh nhân sự được cung nhân đỡ lên long tháp, quý

phi cởi áo bào cho hắn, lau mặt cho hắn, rồi hầu hạ hắn đi ngủ. Bỗng hắn
nắm chặt cổ tay nàng ta, mồm miệng lẩm bẩm không rõ, "Vũ Nhi...Vũ
Nhi..."

"Bệ hạ nghỉ đi, nô tì ở cùng bệ hạ" Quý phi nói ôn nhu.

"Vũ Nhi...Không được rời khỏi ta... Ở lại bên cạnh ta được không?"

Hắn nỉn non, ánh mắt nhắm chặt lại, dường như rất đau đớn, tham lam,
"Chỉ cần nàng ở lại...Ta cái gì cũng làm theo ý nàng"

"Nô tì vẫ ở cùng bệ hạ mà, không xa không rời" Quý phi nhu tình nhìn

hắn chăm chú, ngón tay khẽ vuốt ve khuôn mặt đỏ rực của hắn. Hắn nắm
chặt lấy tay nhỏ bé của nàng, tưởng là tay Vũ Nhi, an tâm ngủ.

Nàng ngồi lẳng lặng, đêm động phòng hoa chúc đó, hắn chỉ có ân

nghĩa vợ chồng với mình, không có tình yêu nam nữ, cả cuộc đời này như
thế, nàng vĩnh viễn không chiếm được tình yêu và chân tình của hắn.
Nhưng nàng cũng không cần, chỉ cần được ở lại lại bên cạnh hắn, được làm
vợ trên danh nghĩa của hắn nàng đã thỏa mãn rồi.

Sáng sớm hôm sau, Sở Minh Hiên dậy thì giờ lầm triều đã qua từ lâu.

Cung nhân điện Phượng Tê vội vàng báo lại, Diệp Vũ không thấy. Hắn
khiếp sợ, vội vàng đi ra ngoài. Quý phi bước vào đại điện, hỏi nhẹ nhàng,
"Bệ hạ định đi điện Phượng Tê đó sao?"

"Đừng có xen vào việc người khác" Hắn nói lạnh lùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.