BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1555

năm thì qua đời. Vì thế bệ hạ không ra khỏi cung nửa tháng, suốt ngày ở
trong điện mà nhớ tới hiền thê. Còn Vương hoàng hậu lúc còn sống thích
nhất là rừng Phong đỏ, bệ hạ vì muốn giữ lại cảnh rừng Phong đỏ như cũ,
nên hạ lệnh cấm bất luận kẻ nào đi vào, chỉ có để cho cung nhân chăm sóc
hoa cỏ mới được vào.

Lệ quý phi bất giác cảm thán, bệ hạ thâm tình với Vương hoàng hậu

như thế, hơn hai mươi năm nay, khiến ai cũng thổn thức, khiến ai cũng hâm
mộ.

Tuy bệ hạ sủng ái không ít phi tần, nhưng mấy năm nay chưa từng sắc

lập hoàng hậu. Nghe nói bệ hạ đã từng đồng ý với Vương hoàng hậu, cuộc
đời này không lập hậu. Quả thật ông ta cũng không sắc lập hoàng hậu, điều
này cho thấy ông ta rất sinh tình với người vợ đã mất.

Dĩ nhiên chuyện bí ẩn xưa của cung đình chỉ là tin vỉa hè, nàng ta

cũng không dám hỏi thẳng bệ hạ, đây là nỗi đau vĩnh viễn của bệ hạ.

Từng có phi tần không ngăn được mồm hỏi chuyện cũ của bệ hạ, đêm

đó đã bị ban thưởng đánh nặng, mất mạng ngay tại chỗ.

Hậu cung có thể không có hoàng hậu, cũng không thể không có người

quản lý hậu cung. Dĩ vãng từng có năm sủng phi được quản lý hậu cung,
nhưng đều mạnh mỏng qua đời, bởi vì, hậu cung là chiến trường không có
bóng đao bóng kiếm, lại có giết chóc kinh người, âm mưu tàn nhẫn và đầy
máu tươi.

Ngụy hoàng bước nhanh tới, đi vào rừng Phong đỏ, Lệ quý phi không

dám đi vào, đứng ở bên ngoài đợi.

Thác Bạt Hoàng cũng dừng lại ở bên ngoài rừng Phong đỏ đợi, "Phụ

hoàng, người tìm gì ạ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.