BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 161

Nàng nhấn giọng thêm, âm lanh lảnh, "Vương gia, ta không muốn,

cũng không nghĩ sẽ dựa vào bất kỳ nam tử nào! Ta không phải là người của
bất cứ ai, mà chỉ thuộc về chính mình! Vận mệnh của ta là do ta tự nắm
lấy!"

Hắn ngây người khiếp sợ, không tin nổi những lời nàng nói ra vậy.

Từ xưa đến nay, phụ nữ đều dựa cả vào nam tử mà sống, sao nàng lại

có ý nghĩ như vậy chứ? Rất kỳ quái.

Là do hắn không hiểu rõ nàng hay là do nàng thay đổi quá lớn?

NHưng lời này còn có ý gì nữa? Nàng thật sự không thích hắn sao?

"Vũ Nhi, nàng có tâm ý với bổn vương, hay đã thay đổi rồi?" Sở Minh

Hiên hỏi tối nghĩa.

"Vương gia thấy thế nào?" Diệp Vũ hỏi lại, thầm nghĩ hẳn là nên trả

lời ra sao.

"Bổn vương không biết...."

"Vương gia vốn làm tổn thương người, ta vẫn còn nhớ rất rõ, nhưng ta

vẫn không hiểu, sao vương gia lại thay đổi tâm ý chứ?" Vấn đề này vẫn là
nỗi thắc mắc trong lòng nàng.

"Bổn vương sẽ nói rõ với nàng ngay"

Hắn thở dài, đỡ nàng ngồi xuống, cẩn thận sửa chăn đắp cho nàng,

cầm bàn tay bé nhỏ của nàng, bảo, "Thật ra, bổn vương lần đầu gặp nàng,
bóng hình xinh đẹp của nàng đã khắc sâu trong đầu bổn vương"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.