BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1623

lương, "Bệ hạ....bệ hạ..." Cả hai cùng quay lại nhìn, Kiều thục phi chạy tới,
cứ như đã xảy ra chuyện gì lớn vậy. Nàng ta không trang điểm phấn son,
tóc tai rối tung, mặc bộ quần áo bên trong màu tím, bên ngoài khoác áo
mềm mỏng, giữa trời đông thế này nhìn có vẻ mỏng manh. Diệp Vũ nhìn
ông ta, ông ta cũng không có ý lên đón, thờ ơ.

Kiều Thục phi đang thời kỳ ở cữ mới có mấy ngày, sao có thể đi ra

hứng gió chứ? Chẳng phải muốn chết sao?

Đang chạy nàng ta bỗng ngã xuống đất, lại lập tức bò dậy, chạy vội tới

quỳ xuống trước mặt Ngụy hoàng, tay kéo áo vàng của ông ta, mày cau
nhanh, khuôn mặt tái nhợt đầy đau xót, nói thê lương, "Bệ hạ, nô tì sinh ra
là trẻ con, không phải con báo... xin bệ hạ minh xét..."

Có hai cung nữ đi sau, các nàng ta thấy chủ tử quỳ xuống trên mặt đất,

cũng cùng quỳ xuống theo.

"Ngươi đang thời kỳ ở cữ, chạy ra đây làm gì?" Ngụy hoàng lạnh

giọng hỏi.

"Bệ hạ, nô tì làm sao mà sinh ra một con báo chứ? NÔ tì không tin..."

Kiều thục phi khóc thống khổ, khiến người ta cảm động lây, "Đó là đứa con
của bệ hạ mà, sao lại là con báo được chứ... Xin bệ hạ hãy làm chủ cho nô
tì..."

"Trẫm tận mắt nhìn thấy, còn giả nữa sao?' Ánh mắt ông phát lạnh,

thấy nàng ta khóc lóc ầm ĩ ở ngự hoa viên, lại còn cãi, chẳng những không
lấy được sự đồng tình mà ngược lại càng cảm thấy phản cảm với nàng ta
hơn.

"Không phải...Nhất định có kẻ hãm hại nô tì... Nhất định có kẻ đã ôm

con của nô tì đi, rồi lấy con báo thay thế..." Nàng ta lo lắng không yên nói
đầy bất lực, "Bệ hạ, đó là đứa nhỏ của người kia mà, bệ hạ không thể để
người ta mưu hại con nô tì được..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.