BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1846

Lâm thái y đáp, "Theo vi thần hành nghề y hơn mười năm nay, cơ hội

phu nhân có thai là cực kỳ nhỏ. Bệ hạ phải sai người đi tìm danh y trong
dân gian để chẩn trị cho phu nhân xem, có lẽ còn có thần y chữa trị được
bệnh cho phu nhân cũng chưa biết chừng"

Thác Bạt Hoằng bi thương gật đầu, "Vậy ngươi cứ điều trị cho thân

thể Vũ Nhi thật tốt đi"

Sở Minh Lượng bịt miệng, không để cho mình khóc ra tiếng, nước

mắt cứ rơi tí tách tí tách xuống đất... Một lúc sau, nàng ta chết lặng đứng
lên, tinh thần hoảng hốt về điện Tử thần...

Lâm Thái y lui ra, Thác Bạt Hoằng ngồi bên giường, nhìn Vũ Nhi ngủ

say, dần bi thương. Chỉ xẩy thai thôi mà, thế mà lại biến thành cả đời không
con...Ông trời ơi, vì sao lại trêu cợt ta thế?

Hắn chẳng qua không muốn nhìn đứa bé của Sở Minh Phong ra đời,

không muốn đứa bé của Sở Minh Phong gây trở ngại giữa hắn và Vũ Nhi,
chẳng qua là mượn tay Sở Minh Lượng bỏ đứa bé kia mà thôi, lại không
ngờ rằng, kết quả lại bi thảm như thế.

Một hàng lệ chảy từ trên mắt xuống, hắn ngửa mặt lên trời chất vấn,

ông trời ơi, ông có phải đang trừng phạt ta đó không? Có phải không...

****

Tại hoàng cung Sở quốc, điện Duyên KHánh.

Đèn đuốc sáng rực cả đại điện, màu vàng sáng rực rỡ, cứ như ban

ngày vậy. TRên yến tiệc tơ lụa lượn lờ, tập trung màn múa, vũ kỹ nhảy múa
ôn nhu, văn võ trong triều va]f thưởng múa vừa uống rượu, nói chuyện với
nhau, ăn uống linh đình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.