BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1916

****

Thời gian trôi qua mau, ngày trôi qua bình thản, hạnh phúc, ngọt ngào,

yên tĩnh cứ như mỗi ngày. Có đôi khi Diệp Vũ cảm thấy một ngày này cứ
trôi thật nhanh, có lúc lại thấy rất chậm. CẢm giác này có phải rất kỳ lạ
không?

Sáng nào nàng cũng mặc long bào cho hắn, nhìn theo hắn đi lên triều

sớm, tới hoàng hôn, nàng đứng trong ánh tịch dương ở cửa điện đợi hắn về
cùng nhau ăn cơm, đêm nào hắn cũng ôm nàng chìm vào giấc ngủ, ân ái
triền miên, mười năm ngày nào cũng thế.

Đúng thật hắn đã làm được mười năm ngày nào cũng như nhau.

Mười năm này đến, hắn không nạp phi tần, bên người lúc nào cũng chỉ

có mình nàng là vợ. Theo như lời người Sở quốc nói là, "Đế Hậu tình cảm
thâm sâu" đó sao?

Thần tử giúp hắn khuyên nạp thêm phi tần kia, hắn không phải không

để ý tới, chỉ là thêm trách cứ chứ không hề phạt nặng.

Ngoảnh đi ngoảnh lại thần tử ấy cũng không nhắc lại nữa, may mà đã

có người thừa kế đế vị rồi - Thái tử Sở Lăng Thiên.

Năm Duệ vương mười tám tuổi ấy, Diệp Vũ đề nghị Sở minh Phong

sắc phong cho nó là thái tử.

Sở Lăng Thiên thiên phú cực cao, cũng rất tiến bộ, văn võ đều học

hành chăm chỉ; bởi vậy, chỉ ngắn ngủn trong vài năm, hắn đã học hết tất cả
những thứ mà người khác phải học trong mười năm. Sở Minh Phong thấy
con trai mình chăm chỉ hiếu học như vậy, tính tình, can đảm, ý nghĩ và
phong cách cực giống mình thì dần thích hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.