BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 303

"Bổn vương không bắt hắn!" Hắn tức giận tới mức mắt nổ đom đóm,

lửa giận trong mắt bốc lên.

"Thế huynh ấy đâu rồi? Ta muốn gặp huynh ấy!"

"Bổn vương đối đãi nàng tốt như vậy thế mà không ngờ nàng chỉ vì

một nhạc công mà gào thét với bổn vương, khiến mặt đỏ tía tai" Hắn thất
vọng cười lạnh, mắt cau lại, hình như có vẻ đau xót, "Bổn vương ở trong
lòng nàng tới tột cùng có mấy phần?" Vấn đề này nàng biết trả lời sao đây?

Nàng đối với hắn không có tình yêu nam nữ, chỉ có "phụng mệnh làm

việc" nên không thể nói là rất áy náy khó nói nên lời, có lỗi thật sự.

Dù là thế cũng phải diễn cho tới hết, Diệp Vũ kêu lên, "Ta uống rượu

với huynh ấy, thì sao nào? Hắn là nhạc công, ta là biên đạo múa, chúng ta
hợp tác rất vui vẻ, là bạn, Chẳng lẽ ta và bạn uống rượu cũng không được
sao?"

Dưới cơn thịnh nộ, Sở Minh Hiên không để ý tới từ nàng dùng: hợp

tác. Hắn trừng mắt lườm nàng, lửa dục bốc lên. Nàng không cam lòng yếu
thế, đón nhận ánh mắt băng hoả nảy lửa của hắn, trong lòng hạ quyết tâm:
nhất định phải thu phục được hắn!

Bốn mắt trừng nhau, hai người giằng co, hắn mạnh mẽ, nàng càng

mạnh mẽ hơn. Mắt hắn sáng quắc như ngọn đuốc, đôi mắt lặng lẽ tĩnh tại,
tựa như ngọn lửa đen, thổi quét qua đem nàng nuốt sạch.

Ngay sau đó, hắn giật nàng vào trong lòng, nàng giãy dụa kịch liệt...

Ngay lúc họ đang quấn quít si mê, thật ra lúc đánh giặc, xuất hiện một
giọng, "Vương gia..."

Hai người không hẹn mà cứng đờ, Diệp Vũ sợ sệt giây lát, lấy lại tinh

thần, xấu hổ đẩy hắn ra, lại không biết đẩy ra thế nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.