BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 34

tàn thì bướm ít, chẳng có chút hy vọng nào, tự ti trở nên mẫn cảm, tính tình
cũng thay đổi hẳn, người tiếp khách không thể tài giỏi được, lại chọc vào
lông tóc khách, làm khách đến càng ngày càng ít.

Diệp Vũ bảo nàng ta hát hai câu, nàng ta liền hát, bảo nàng ta nhảy

một điệu múa, nàng ta liền nhảy, cố sức thể hiện tài nghệ chính mình ra.

Trong lòng hy vọng, Diệp Vũ bảo nàng về trước, đến lúc đó lại gọi

nàng luyện múa.

Nàng vừa đi thì có một người tiến vào, Diệp Vũ ngơ ngác nhìn hắn

đến ngây ngốc.

Nam tử này rất đẹp trai, đó là vẻ đẹp trai u buồn, ánh mắt u buồn, u

buồn ánh mắt, cả người tạo cho người ta có cảm giác rất u buồn.

Hắn mặc bộ quần áo màu xám trắng, thân hình gầy, làm cho chiếc áo

choàng có vẻ rộng thùng thình, lại càng tôn lên khí chất u buồn của hắn.
Sắc mặt hắn trắng nõn, mắt đen sâu thẳm, thánh khiết tú dật, chậm rãi đi
tới, tựa như giọt nước bay lên vậy.

"Cô là Diệp cô nương rồi, ta là nhạc công, tên Lâm Trí Viễn" Hắn nói

ôn hoà.

"A vâng, xin chào" Nàng kịp hoàn hồn trở lại, ngượng ngùng chào.

"Tiêu Tương tỷ bảo cô định tìm một nhạc công tinh thông các loại

nhạc khí, bảo ta toàn lực giúp cô" Giọng Lâm Trí Viễn nhẹ như gió thoảng
mây bay vậy.

"Ta gẩy một bài cho anh, anh nhớ giúp ta ghi lại khúc nhạc, có thể

được chứ?"

"Được" Hắn ngồi xuống, chuẩn bị tốt giấy bút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.