BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 400

Thiến Hề bị túm ra ngoài, tiếng kêu thê lương nhỏ dần, trong phòng

chỉ còn lại có Diệp Vũ quỳ trên mặt đất. Nàng đang định dùng cách bức
công chúa An Dương dừng tay, nhưng nghĩ mãi mà chẳng ra cách gì để
thực hiện được.

Công chúa An Dương trừng về phía Cao Siêu, "Còn chưa đánh?" Cao

siêu nói, "Công chúa, tiểu nhân biết đánh kiểu gì mà có thể phế đi hai chân
của người này"

Bà ta hài lòng gật đầu, "Vậy để ngươi đánh đi"

Hắn bảo người ta đưa tới một cây gậy dài, đặt Diệp Vũ lên trên ghế,

sau đó giơ cây gây thô to lên...

"Chậm đã!" Diệp Vũ nói kịp thời, "Ta có thể cam đoan, hôm nay công

chúa đánh ta, chắc chắn sẽ bị trừng phạt"

"Ah, Ý ngươi là mẫu hậu sẽ trừng phạt bản công chúa sao? Hay bệ hạ

trừng phạt bản công chúa đây?" Công chúa An Dương cười lạnh, đôi mắt
ngập tràn lệ khí, "Ngươi đừng quan tâm bản công chúa nữa, đánh!"

Tay Cao siêu hạ xuống, cây gậy đập mạnh trên đùi Diệp Vũ. Đau! Đau

quá! Đau chết mất!

Nàng cắn chặt răng chịu đựng cơn đau từ đùi, từ mông... Hôm nay tự

động đưa tới cửa, là gieo gió gặt bão, chẳng trách được bất cứ ai...

Cây gậy cứ tý một tý một dừng trên đùi, sự đau đớn kịch liệt từ đùi lan

tràn ra, giống như di chuyển tới nơi khác vậy, thậm chí còn xâm nhập sâu
tận trong lòng nàng.... Nàng đau tới mức đầu toát đầy mồ hôi, trên người
chỗ nào cũng mồ hôi, mồ hôi rơi từ trên trán xuống, tới mí mắt, nhìn mơ
hồ.... Nàng thấy Công chúa An Dương đang ngồi xuống nhàn nhã uống trà,
khoé mắt đuôi mày đều cười như rắn độc, máu lạnh vô cùng, âm độc đáng
sợ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.