BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 470

thống gì, làm tổn hại đến bộ mặt triều đình, nên mới hai ba lần cự tuyệt bổn
vương..."

Nàng cười lạnh lùng trong trẻo, 'Ta không giống như vương gia có tâm

tư nghĩ kín kẽ, tâm địa thiện lương vậy đâu, ta chưa bao giờ nghĩ đến điều
đó, chỉ muốn ở cùng nam tử mình thích cả đời thôi..."

Khuôn mặt tuấn tú của Sở Minh Hiên vặn vẹo, bị lời nàng nói xé nát

thành từng mảnh nhỏ, đôi mắt bốc lửa, bắn ra từng tia sắc như đao. Biểu
hiện như thế, khiến người ta kinh hãi.

Nàng từ chối mấy lần, hắn càng dùng sức hơn, áp đầu xuống, hôn

mạnh môi nàng, gần như thần trí bất bình thường... Nàng tránh trái phải,
hắn phải mất rất nhiều sức mới bắt được môi nàng, điên cuồng cắn cắn...
Nàng phản đối kịch liệt, chọc cho hắn dùng sức mạnh ép nàng xuống dưới
thân, không cho nàng đào thoát. Lời lẽ công phạt, ánh đao bóng kiếm, lửa
nóng tràn ngập.

Họ thở dốc kịch liệt, giống như hai người yêu nhau lưỡng tình tương

duyệt ôm hôn nồng nhiệt, lưu luyến triền miên vậy. Môi hơi đau, Diệp Vũ
than thở, nếu cảnh này mà để cho Sở Minh Phong thấy, chẳng biết sẽ rước
lấy sóng gió gì nữa đây. Rốt cuộc Sở Minh Hiên cũng dịch chuyển sang nơi
khác, lưỡi trượt trên cổ nàng, trầm mê quên hết tất cả.

"Chẳng bằng Vương gia muốn ta ở chỗ này để cho tất cả mọi người ai

cũng biết, ta là kẻ phóng đãng hạ lưu, chuyên quyến rũ Vương gia, trọng
thần" Nàng nói lạnh lẽo.

Hắn ngừng lại, mắt dâng lên từng đợt đau đớn, giọng vô cùng đau khổ,

"Nói cho bổn vương biết, nàng thích bổn vương"

Diệp Vũ đẩy hắn ra, bước nhanh rời đi. Hắn sợ sệt nhìn theo bóng

nàng đang hoảng sợ rời đi, lòng đau thấu tim. Lúc trước nàng thích hắn như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.