BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 477

cách. Ngón tay ngọc xanh miết uyển chuyển bay múa, nói ra thì xấu hổ, mị
thái thiên thành.

Sở Minh Phong nhìn không chớp mắt thưởng vũ, rất hứng thú, coi ánh

mắt gương mặt mày ngài ấy, luyến tiếc rời đi mà nhảy đầy kỹ thuật kia,
thân thể nhẹ nhàng. Điệu nhảy này, cùng với điệu nhảy kia, khác hoàn toàn.

Diệp Vũ nghĩ đây là kỹ xảo của phi tần hậu cung.

Điệu nhảy có tên là "Phượng Cầu Hoàng", kỹ thuật nhảy mềm mại,

điệu đàng, uyển chuyển, nhẹ nhàng, cứ như Phượng Hoàng bay trên bầu
trời cao xanh, đem màn múa cổ điển múa đến cực hạn. Văn Hiểu Lộ tại đây
nhảy hoà nhập vào trong điệu múa uyển chuyển tình cảm, phối hợp với mi
tâm đầy ưu thương, biểu đạt Phượng hoàng đầy thương cảm và ưu sầu.

Văn Hiểu Lộ bước nhanh nhảy vọt, Phượng Hoàng bay lên không,

bóng ảnh liên hoàn, màu đỏ rực lên bóng đỏ hoa mỹ.

Sau đó, tay áo bay lên tận trời, lại chậm rãi hạ xuống, chân trái nâng

lên, khúc hết, Phượng hoàng đứng ngạo nghễ giữa đại điện, làm lục cung
vô sắc, phấn rơi đầy đất. Như thế, múa đã xong, tiếng đàn cũng chậm rãi
ngừng lại. Sở Minh Phong thân bất do kỷ, đứng dậy đi tới nắm chặt tay
nàng ta.

Nàng ta nhìn chăm chú thiên tử, mắt như sương khói, thống khổ thâm

tình. Thâm tình đối diện như thế, duy trì một lát, sau đó hắn ôm lấy nàng ta,
đi thẳng vào tẩm điện, cung nữ hạ màn xuống che lại. Diệp Vũ sững sờ một
lát, lấy lại tinh thần, rồi thở dài nhẹ nhõm, mà trong lòng lại thấy rầu rĩ.

Linh Nhi bảo các cung nữ khác rời khỏi đại điện, chờ truyền triệu,

Diệp Vũ đứng lên, "Linh nhi cô nương, đêm đã khuya, ta ra cung hồi phủ.."

"Nhị phu nhân, quý phi vừa mới nói, giờ ngọ thiện ngày mai mới cho

người ra cung" Linh Nhi nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.