BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 508

Trong mắt Sở Minh Hiên từng đợt thâm tình, quẩn quanh mắt nàng,

nàng chỉ đành chọn tạm thời án binh bất động. Hắn khẽ vuốt mày nàng
đang cau lại, dùng ngón tay vuốt lên, "Từ nay về sau, bổn vương không hề
là Tấn Vương Sở Minh Hiên, nàng cũng không còn là Thẩm Nhị phu nhân
Diệp Vũ, nàng và ta chỉ là vợ chồng có cuộc sống bình thường nhất, tránh
xa hồng trần, tìm một chỗ thế ngoại đào nguyên, dưới bầu trời xanh, giàn
hoa đào, trà xanh rượu đạm, cầm sắt cùng minh, sánh vai bên nhau, sống
chung trọn đời. Ta sẽ không để nàng phải nhíu mi, cũng sẽ không để nàng
chảy nước mắt ròng ròng, chỉ biết nâng niu nàng trong lòng bàn tay, che
chở cả đời, quý trọng cả đời"

Không hối hận thổ lộ thâm tình như thế, lòng si tình khắc cốt minh

tâm như thế, đúng thật khiến người ta cảm động. Diệp Vũ cảm động nhưng
cũng chẳng cách nào nhận nổi, bởi vì hắn không phải là nam tử trong tim
nàng.

****

Sở Minh Hiên cũng lo có truy binh, không dám trì hoãn, chạy suốt

đêm. Qua giờ tý, rốt cục cũng chạy đến phủ TRấn Giang, tìm một khách
sạn nghỉ tạm, hừng đông lại chạy tiếp.

Hai người ăn xong mới đi nghỉ, Diệp Vũ không muốn ngủ chung cùng

giường với hắn, song hắn lại da mặt dày, chẳng chịu ngủ dưới đất, cũng
chẳng để cho nàng ngủ ở đó.

Nàng quay lưng về phía hắn, hắn ôm nàng, giống như vợ chồng ân ái

tâm linh tương thông vậy. Nàng cũng chẳng nể gì, không kháng cự sự thân
mật của hắn, chỉ cảm giác không thoải mái, trong bụng bứt rứt không yên.

Không dám ngủ sâu, cũng bởi bụng không khoẻ, trời vừa sáng nàng đã

tỉnh, thấy hắn ngủ say, gọi hai tiếng không thấy hắn đáp lại, không có động
tĩnh gì. Vì thế nàng lại rón rén đứng dậy, sau khi mặc quần áo ra phòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.