BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 619

không động nổi. Ánh nắng rọi từ cửa sổ vào, xem ra hiện đang là ban ngày.
Lục phủ ngũ tạng kêu gào ầm ĩ, phải làm sao đây?

Có người đẩy cửa tiến vào, bưng một chén cơm, một chén rau xanh,

đặt trước giường. Cô gái trẻ này hẳn là nha hoàn, Diệp Vũ thấy nàng ta rời
đi thì vội vàng nói, "Tay ta không động đậy nổi thì ăn thế nào? Có thể cởi
dây thừng trói trên tay ta được không?"

"Ngươi không nằm úp sấp mà ăn được sao?" Nha hoàn trừng mắt lạnh

lùng nhìn nàng.

"Cô nương à, ta biết cô lòng dạ tốt..... Chỉ cần thả tay ra, dĩ nhiên là ăn

được cơm rồi... Ta tuyệt đối sẽ không trốn, toàn thân ta vô lực, sao còn sức
mà trốn chứ, có phải không?" Nàng cầu xin rất đáng thương, "Xin cô
nương thương xót cho, ta đói tới mức bụng lép kẹp rồi này, chỉ mong được
ăn một bữa thật ngon thôi. Nếu cô lo ta chạy trốn, thì cứ nhìn ta ăn mà, ta
ăn xong rồi, cô lại trói tay của ta lại có được không?"

Nha hoàn này nổi lên lòng trắc ẩn, bị nàng thuyết phục, cởi trói cho

nàng. Diệp Vũ ăn như sói đói hổ vồ, gió cuốn mây tan. chỉ lát sau cả tô
cơm chỉ còn trơ lại bát không. Nàng ăn no rồi lại cười xấu hổ, đưa hai tay
cho nha hoàn trói lại.

Vừa trói chắc rồi, nàng thấy một nam tử đứng ở cửa, giống như một

pho tượng ôn thần. Nha hoàn xoay người, sợ tới mức cả người phát run lên,
"Nhị đương gia"

"Ngươi thật to gan!" Nhị đương gia bước mạnh tới, lớn tiếng quát to,

"Ta đã nói gì nhỉ, ngươi không nhớ rõ sao?"

"Tay nàng ấy không động nổi, không tiện ăn cơm... Tiểu Nguyệt có võ

nghệ phòng thân, nàng ấy tay trói gà không chặt, không chạy thoát được..."
Tiểu Nguyệt gục đầu xuống, sợ hãi giải thích, giọng càng ngày càng nhỏ
dần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.