BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 633

hoàng đế đau mười, ta thống khoái một lần! Thân ngươi bị thương tích đầy
mình, cẩu hoàng đế đau triệt tim gan, ta thống khoái đầm đìa!'

Tinh thần nàng căng thẳng, tuy đầu vẫn đau nhức, nhưng vẫn phải cố

chống đỡ ứng phó gã. Gã định tra tấn mình sao đây? Tay gã ôm cằm, như
đang suy tư, "Ta phải ngẫm cho kỹ, nên tra tấn thế nào cho ngươi đau đớn
nhanh nhất đây!"

Đầu óc nàng chuyển nhanh, nghĩ đối sách. Nghĩ một lát, gã mất kiên

nhẫn hẳn, "Tiếng roi vút trên người ngươi là âm thanh đẹp tuyệt nhất trên
đời. Cẩu hoàng đế mà thấy trên thân trắng nõn của ngươi đầy vết roi, thì
đau lòng biết bao ha... Chắc chắn cẩu hoàng đế hận nghiến răng trèo trẹo
ấy... Nghĩ đến bộ dạng cẩu hoàng đế thống hận, ta vui vẻ quá mà..."

Hắn lấy roi ngựa từ sau lưng ra, cười âm hiểm. Diệp Vũ bất giác run

lên, không muốn cầu xin một kẻ bị thù hận nhồi tim tha cho. "Vút" một
tiếng, một roi vụt tới, quất trên vai nàng, đau nhức ngập tràn... Nàng biết
mình đang bị nhiễm phong hàn, giờ lại bị làn roi ác độc, không biết chống
đỡ được lâu không nữa... Một roi quật xuống, tựa như bị ném vào một dòng
nước nóng bỏng vậy, cả lưng bỏng rát đau nhức, đau không chịu nổi....

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.