BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 750

"Quan Thục phi, Lý chiêu nghi, Tần quý nhân, cả ba đều là những kẻ

khả nghi"

"Bệ hạ có định tra tiếp nữa không?"

"Để trẫm nghĩ một chút trước đã"

"Xin hỏi bệ hạ, bệnh hoàng quý phi thế nào rồi ạ?" Thẩm Chiêu nhìn

thẳng bệ hạ trước ngự án, trong nội tâm bình lặng, phảng phất như là người
thân quan tâm đầy tình nghĩa mà thôi.

Ánh mắt sắc bén của Sở Minh Phong cũng dừng trên mặt hắn, "Vũ

Nhi vẫn còn phải uống tám bát thuốc nữa thì mới có thể khỏi hẳn, hiện giờ
vẫn đang nghỉ tạm ở tẩm điện của trẫm"

Thẩm Chiêu cũng không hỏi nhiều, trong lòng lại như lạc đi. Còn phần

Diệp Vũ lúc nào ra cung trở về biệt quán, không phải là chuyện hắn nên
hỏi, hắn cũng sẽ không hỏi.

Ngay lúc hắn cáo lui, xoay người rời đi, đột nhiên Sở Minh Phong lên

tiếng, "Trước trưa mai, ngươi đón vũ Nhi ra cung đi"

Thẩm Chiêu dậm chân, xoay người chắp tay, "Thần tuân chỉ"

**

Không trung mây u ám, gió lạnh thấu xương, thổi qua khe hở, lạnh

như sắp đứt cả tay vậy. Trời vẫn còn chưa tối, tuyết từ trên trời rơi xuống,
bay lả tả. Đầu tiên như hạt muối, rơi xuống lại biến thành bông tuyết, bay lả
tả từ trên cao xuống, càng ngày càng nặng, càng ngày càng dày.

Diệp Vũ đứng ở trong hành lang ngoài điện, khoác áo lông cừu, hai

tay đút vào bao tay lông chồn bạc, cứ lặng nhìn đám tuyết bay này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.