BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 767

Miệng Sở Minh Phong há ra, Diệp Vũ nghe được hắn nói mà nghe

không rõ cho lắm.... Giọng hắn cúi đầu rầu rĩ, rất xa, xa tận cuối chân trời
vậy....

Tại sao lại có thể vậy chứ? Hắn túm chặt lấy nàng, mắt long lên, môi

mấp máy, định nói một câu gì đó, nàng cố nghe nhưng chẳng nghe thấy rõ
gì cả.

"Ngươi nói gì thế?"

"Nàng lừa trẫm, có đúng không?" Hắn rống lên, tựa như con sư tử nổi

giận há chiếc mồm to như vạc máu vậy, rồi sau đó sẽ nuốt ngay cả người
nàng vào trong bụng.

Rốt cuộc nàng cũng nghe thấy hắn trong cơn giận dữ, cười lạnh lùng,

'Ta chọc giận bệ hạ, thì được lợi gì chứ?"

Sở Minh Phong túm chặt lấy nàng, mắt long sòng sọc, con ngươi đen

trở nên đỏ như máu, gần như sắp lồi ra hỏng mất...

Diệp Vũ cười thống khoái, hắn quả thật đã bị cái gọi là "chân tướng"

này đập tan, thật tốt quá đi.... Tai phải ngứa ngáy, hình như có dịch nào đó
đang chảy ra từ trong tai, nàng lấy tay sờ sờ, thấy ngón tay bị nhuốm máu
đỏ tươi... Mà trong khoang miệng cũng trào ra một luồng máu tanh ngọt...

Nhìn máu trên tay, nàng ngây cả người. Hắn khiếp sợ sững sờ, như bị

doạ vậy, cứ ngơ ngẩn. Mãi một lúc sau, hắn mới gọi Tống Vân ở bên ngoài,
"Truyền Từ thái y"

***

Trải qua chẩn đoán xem xét, Từ thái y nói, tai phải của Diệp Vũ đã bị

tổn thương, lực nghe cũng bị tổn hại, chỉ nghe được một nửa, tổn thương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.