BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 886

"Trẫm vẫn nhớ mãi hương vị của lẩu, nhưng năm sau mọi việc phức

tạp, giờ mọi thứ đã ổn định, cuối cùng cũng thấy nhàn nhã mà nhớ về mùi
hương độc đáo kia" Giọng sở Minh Phong mỉm cười, như đang nói chuyện,
ánh mắt ý bảo Tống Vân nhấc nắp nồi lên.

"Bệ hạ vẫn nhớ mãi không quên, lẩu này chắc chắn chẳng giống bình

thường rồi" Thẩm Chiêu rót hai chén rượu, rồi lại rót một chén trà nóng
đưa cho nàng.

Với quân thần kẻ xướng người hoạ này, còn xướng lên thế nào nữa

đây? Diệp Vũ lạnh lùng không nói, nghĩ đến khiến Sở Minh Phong hoài
niệm đêm đó chính là thái độ của nàng rồi.

Tống Vân đem các loại thịt đã thái, đồ ăn nguội để vào trong nồi lẩu

sôi nghi ngút, đậy nắp lại. Thấy sắc mặt nàng lành lạnh, Thẩm Chiêu không
lo vẻ mặt ghẻ lạnh, hỏi, 'Cách ăn như thế, hoàng quý phi học được ở đâu
thế?"

"Ta từng đọc qua sách của quốc gia Tây Vực, trong đó có một quyển

giới thiệu về lẩu, nên học được"

"Thần cũng đã từng xem không ít sách nước Quan Tây vực, không rõ

hoàng quý phi còn nhớ là quyển sách nào ạ?" Hắn truy tiếp.

"Xem mấy năm trước, không nhớ rõ" Diệp Vũ trả lời lãnh đạm.

Thẩm Chiêu cười khẽ, lập tức lại cùng nói chuyện quốc gia đại sự với

Sở Minh Phong, chẳng qua cũng đều là các nơi tấu lên.

Tống Vân mở nắp nồi lên, gắp rau cho bệ hạ. nàng chán sắp chết,

chẳng bằng mình ra tay, cầm lấy một đôi đũa và cái thìa gắp thịt và đồ ăn
vào chén nhỏ, chẳng coi ai ra gì.

Sở Minh Phong và Thẩm Chiêu liếc nhìn nhau, rồi bắt đầu ăn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.