BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 902

"Với lời ấy của cô, ta có chết cũng không hối tiếc" Hắn cùng cười

vang, "Nếu cô không muốn nói, ta cũng sẽ không ép cô"

"Ta không biết nên nói thế nào nữa" Giọng nàng nhẹ nhàng chậm rãi,

lại ướt sũng sự bi thương không bút nào tả nổi, 'Ta chỉ là Nhị phu nhân trên
danh nghĩa của Thẩm Chiêu thôi, thực tế, ta là người của bệ hạ"

Hắn kinh hãi, đôi mắt rung động, trong mắt loé lên chút thương xót,

nàng không thấy trong mắt có rừng hoa đào chói mắt. Nàng cứ thế mà gặp
được vậy! Bệ hạ đối xử nàng có được không?

Lâm Trí Viễn định hỏi xem bệ hạ đối xử với nàng có tốt không, song

lại cũng nói ra lời. "Cô cam tâm tình nguyện làm phi tần của bệ hạ sao? Bệ
hạ vì sao không sắc phong cô? Vì sao không tiếp cô tiến cung chứ?"

Diệp Vũ lắc đầu, đoá hoa đào sáng lạn kia thật chói mắt, 'Tâm không

cam lòng, tình không muốn, nhưng mà ta trốn không thoát"

Hắn nhìn nàng, thương xót trong mắt càng dày hơn. Nếu được, hắn

nguyện giúp nàng một tay, giúp nàng thoát khỏi thành Kim Lăng, rời xa Sở
quốc, thoát ly khỏi móng vuốt của Sở Minh Phong.

Một lúc lâu sau, nàng rời mắt hỏi, "Gần đây phủ Hàng Châu, phủ

Tùng Giang và phủ Tô châu xảy ra án giết người liên hoàn, huynh đã nghe
nói chưa?"

"Quan phủ đã phát công văn rồi, bảo chúng ta phải cẩn thận, đề

phòng" Lâm Trí viễn nói thản nhiên, "Dì Lãnh cũng không tin điều này
khiến người ta sợ hãi án mạng sẽ xảy ra ở lầu Tiêu Tương chúng ta, việc
không đáng lo"

"Ta cảm giác, hung thủ giết người đã không phải là người thường nữa"

Nàng vốn định nói là "Người bình thường", lại sửa lại là "Hung thủ còn có
thể giết người nữa"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.