BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 948

Diệp Vũ ngồi dưới đất, thở kịch liệt, vừa rồi treo giữa không trung,

cũng chẳng có cảm giác khủng bố gì, rõ ràng nàng đã được người ta ôm
chặt.

Sở Minh Phong muốn ôm chặt nàng vào trong lòng, cảm thụ được hơi

thở và tim đập của nàng, mới tin rằng nàng thật sự không sao. Cái loại tận
mắt nhìn thấy nàng ở giữa lằn sinh tử khiến tim hắn như bị bóp chặt, cảm
giác vô lực không cứu được nàng thật đáng sợ làm sao, đau thấu tim.... giờ
rốt cuộc nàng đã bình an, hắn như lấy lại được tâm hồn....

Nàng vẫn không nhúc nhích cứ mặc hắn ôm. Nếu hắn thật sự để ý tới

mình như vậy, vì sao lại không mang cuốn "Thần Binh phổ" thật tới đổi
chứ?

Thẩm Chiêu nhìn thoáng qua vực sâu, chậm rãi đứng lên, "Bệ hạ,

không sao rồi, trở về đi thôi"

Sở Minh Phong buông nàng ra, kéo nàng đứng dậy cùng nhau trở về.

Cùng cưỡi một con ngựa, hắn ôm chặt lấy nàng, nàng cảm giác ngực người
đứng sau nóng rực áp sát lưng mình.

***

Trở lại ôn tuyền biệt quán, màn đêm đã buông xuống. Thẩm Chiêu

biết điều, nói án giết người vẫn còn chưa bắt được hung thủ, phải về xem
tấu chương, mau chóng bắt được hung thủ.

Dùng bữa tối xong, hai người về tẩm phòng. Đứng trước tẩm phòng,

Sở Minh Phong ôm lấy thân thể nàng rất chặt, "Vũ Nhi, nàng đang thầm
trách trẫm sao?"

"Bệ hạ nói vậy là ý gì?" Diệp Vũ cười mủm mỉm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.