BÃO TÁP CUNG ĐÌNH - Trang 213

muôn đời sau vẫn còn như thế. Nhưng nếu không nói, thì ta cũng chỉ là một
tên hèn nhát như tất cả những tên hèn nhác khác. Khuê Kình cứ đắn đo cân
nhắc mãi.
Thái Tôn liền bảo:
Nếu khanh vẫn còn chưa muốn nói ra, ta không ép.
Như có tiếng chuông thức tỉnh lương tâm, Khuê Kình nhìn thẳng vào mắt
nhà vua, nói:
- Tâu bệ hạ, từ lâu nay thần vẫn áy náy một điều. Rằng bệ hạ còn rất trẻ.
Mà quyền hành lại tập trung quá nhiều vào tay thái sư. Việc ấy chẳng biết
rồi sẽ dẫn tới đâu. Cho nên hạ thần trộm nghĩ, những dự liệu của bệ hạ, liệu
có thi thố được không. Hay lại bị thái sư cản phá. Ngay cả ngôi báu nữa,
liệu có trường tồn không?
Nghe Khuê Kình nói, Thái tôn bậm môi suy nghĩ giây lâu. Chợt nhà vua
bật lên nói:
- Hay là thế này Khuê Kình nhé. Ta với khanh cùng đến cung Thủy Tĩnh.
Và khanh nói lại điều đó cho cả thái sư cùng nghe. Tiện hơn. Ta thấy thái
sư cần phải được biết điều này.
Khuê Kình thấy hơi ớn lạnh ở sống lưng. Tướng quân không ngờ sự thể lại
diễn ra như vậy. Chàng tự nhủ: “Đây là suy nghĩ chân thực của ta. Đã nói
được cho đức vua nghe, thì cũng sẽ nói cho thái sư nghe”. “Quân tử bất sự
nhị ngôn”. Người đứng đắn, không nói hai lời. Chàng vui vẻ đứng dậy theo
nhà vua. Nhưng chưa lường được hậu quả sẽ dẫn tới đâu.
Quân vào bẩm có hoàng thượng tới dinh. Trần Thủ Độ lật đật chạy ra đón
mãi cổng ngoài. Ông đon đả nói:
- Chẳng hay bệ hạ có việc gì ngự giá đến nhà thần. Hạ thần không biết
trước để làm lễ cung nghinh. Thật đắc tội.
Thái tôn khiêm nhường nói:
- Miễn lễ. Quốc công cứ bày vẽ làm trẫm thêm phiền.
Trần Thủ Độ vừa ngẩng đầu, đã thấy kiệu sau hạ xuống. Nhìn con người to,
cao như một đô lực sĩ, thái sư vừa “à” lên một tiếng, Khuê Kình đã kịp tới
trước ông cúi chào.
- Thân vệ tướng quân vẫn mạnh chớ. Bữa nay được đón hoàng thượng cùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.