BÃO TÁP CUNG ĐÌNH - Trang 65

Quan phụ quốc thái uý Trần Thừa với vẻ băn khoăn nhìn em gái, nói:
- Việc tầy trời mà cô nói cứ như trò chơi con trẻ. Phép nước chứ đâu phải
chuyện chơi. Ý chú Thủ Độ thế nào. Tôi chắc chú đã có kế sách rồi. Ít lâu
nay tôi thấy trong công việc, chú sáng ra nhiều lắm. Chú sai khiến cắt đặt
mọi điều đều khuôn theo ý chú, cơ mưu như thần. Nghiệp họ Trần dấy lên
tự đây chăng?
Trần Thủ Độ không phải không lo phòng bị. Mối lo lớn nhất trong lúc này
là các đại thần chống lại ông. Tối kỵ là việc để cho họ, dù công khai hay
ngấm ngầm liên kết được với Nguyễn Nộn, Đoàn Thượng. Nhưng khi chợt
thấy thái độ coi thường của bà thái hậu với câu nói khùng: “Cùng lắm thì
cho chúng nó lấy nhau”, tự nhiên trong đầu ông nảy ra một kế. Lại tiếp đến
ý của ông anh: “Việc tày trời mà cô nói cứ như trò chơi con trẻ”. Trần Thủ
Độ như vồ lấy cái ý nhát sợ ấy của ông anh. Thế là xong. Tương kế tựu kế.
Ông nghĩ: “Xưa nay, mọi việc thế gian đều như trò chơi con trẻ. Cái khéo là
ở sự bầy đặt cuộc chơi”. Kế sách coi như đã quyết ở trong đầu. Nhưng ông
vẫn còn băn khoăn, nếu như có Hoàng tiên sinh ở nhà để vấn kế thì yên tâm
biết mấy. Phải gấp gấp ra tay. Không thể nấn ná đợi chờ. Thời cơ mấy khi
tạo được. Ý đã quyết, Trần Thủ Độ liền nói thẳng với ông anh, bà chị về
mọi nhẽ tồn vong, rồi ông chốt câu chuyện lại: “Nếu anh cả và chị tin tôi.
Nội trong ba ngày nữa mọi việc sẽ xong. Kẻ nào chống lại, tôi diệt. Tôi
cũng nói trước, việc này thành, tức là trời đem nghiệp lớn quốc gia trao vào
tay họ Trần ta. Chẳng may việc bại, thì chết cả họ, đừng có oán tôi. Nhớ
rằng các việc tôi làm đều không phải để cho tôi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.