Khuyết Danh
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa
Dịch giả: Phạm Văn Điểu
Hồi Thứ Ba Mươi
Bởi đấu gươm, Nam Hiệp gặp duyên,
Vì đoạt cá, Lư Phương xin lỗi.
Đ
inh Triệu Huệ vào tới phòng thêu thấy tiểu thư đương ngồi thêu trên ghế
bèn hỏi: "Hiền muội thêu những gì đó vậy?". Tiểu thư đáp: "Ngồi buồn
mượn kim chỉ làm vui vậy thôi. Nghe ở trước có khách, sao anh lại vào
trong này?". Triệu Huệ giả ý hỏi rằng: "Sao em lại biết có khách?". Đinh
Nguyệt Hoa đáp: "Hồi nãy sai người lấy bửu kiếm, nói rằng khách muốn
múa chơi, vì vậy mà biết”. Đinh Triệu Huệ nói: "À! à! Phải, vậy mà em có
biết người ấy là ai không? Nguyên y là Triển Chiêu, người phủ Thường
Châu, huyện Võ Tấn, thôn Ngộ Truật, biểu tự là Hùng Phi, người ta gọi là
Nam Hiệp, đương làm quan tứ phẩm hộ vệ tại trào và được Hoàng gia ân tứ
cho là Ngự miêu. Anh nghe tiếng người ấy đã lâu, nay gặp mặt thật danh
chẳng hư truyền. Song le người tài cao hay ỷ, nghề giỏi hay phách, khi nãy
anh khoe kiếm Tràm Lư và mời y múa chơi, y chê kiếm ấy là nhẹ, anh nói
cho y biết kiếm của em, y lại nói em là khuê trung nữ tử tài nghệ bao
nhiêu!". Nguyệt Hoa nghe nói tới đó, mặt giận đỏ bừng quăng kim bứt chỉ.
Triệu Huệ nghĩ thầm rằng: "Chắc được rồi, ta khích nó một chút nữa là
xong “. Liền nói thêm rằng: "Anh nghe vậy mới nói đỡ rằng: "Lẽ nào trong
của tướng chúng tôi lại không có hổ nữ hay sao?". Y nói rằng: "Tuy biết
vậy song hễ đàn bà thời còn giỏi hơn ai được". Này em, nếu em có đảm
lược thời nên đấu sức với y cho rõ mặt anh thư, còn như nhác nhúa thời anh
ra chịu nhục với y cũng được. Bây giờ mẹ đương ở nhà ngoài, nên anh vào
nói cho em hay". Đinh Nguyệt Hoa nghe nói dứt lời lửa giận như thêm dầu,
bèn nói với Triệu Huệ rằng: "Như vậy em còn nhịn sao được, thôi anh đi
trước, em cũng ra sau”. Đinh Triệu Huệ cả mừng đi ra, một lát con hầu ra
thưa có tiểu thư tới. Đinh thái thái liền kêu cho ra mắt Triển Chiêu. Triển
Chiêu đáp lễ, liếc xem thấy người tề chỉnh, sắc nước hương trời, song trên