BAO THANH THIÊN - THẤT HIỆP NGŨ NGHĨA - Trang 337

kiếm coi, có gặp thì đem nuôi dưỡng làm phước". Dương Phương hỏi:
"Đứa nhỏ ấy có dấu tích gì không?". Bà vãi nói: "Cứ như lời người đàn bà
nói thời có để nhành Bạch Ngọc liên hoa làm dấu”. Dương Phương nghe
xong vội vã ra đi, vào rừng tìm kiếm hoài không gặp.

Dương Phương hết sức kiếm tìm và dò la tin tức đến ba ngày, mới hay
rằng: Cách am Bạch Y ba dặm có nhà của Nghê Thái Công. Nhân canh
năm đêm ấy Thái Công cưỡi lừa đi qua cụm rừng, nghe có tiếng con nít
khóc, bèn xuống lừa đi tìm, gặp một đứa nhỏ nằm dưới gốc cây, trên mình
có nhành Bạch Ngọc liên hoa (hoa sen bằng ngọc trắng) thì mừng lắm, vì
mình không con, bèn ẵm đứa nhỏ về nhà, thuật dịp may cho vợ nghe.
Lương Thị cũng mừng rỡ, vợ chồng mới đặt tên đứa nhỏ là Nghê Kế Tổ.

Dương Phương được tin ấy, bàn với bà vãi rằng: "Nay đã biết chỗ đứa nhỏ
rồi, vậy tôi phải tới đó săn sóc nó". Bà vãi khen phải. Dương Phương liền
tới nhà Nghê Thái Công xin ở mướn. Nghê Thái Công liền cải tên họ
Dương Phương thành Nghê Trung. Nghê Trung lanh lợi giỏi giang nên
nghê Thái Công thương, giao cho coi sóc các việc trong nhà.
Mấy phen thỏ lặn ác tà, sen tàn cúc nở, lá đỏ chồi xanh mà Nghê Kế Tổ đã
được bảy tuổi đầu.

Ngày nọ Nghê Trung thưa với Thái Công rằng: "Tiểu chủ đã được bảy tuổi,
xin gia gia kiếm thầy cho học". Thái Công nhận lời, cho Nghê Kế Tổ tới
học với một ông nhiêu ở trong làng. Nghê Trung mỗi ngày đều đưa Kế Tổ
đi học, lúc rảnh thường chạy tới am Bạch Y thăm cô và Lý Thị.

Kế Tổ học được ba năm, Thái Công lại rước một vị tiên sinh học rộng tài
cao về nhà dạy Kế Tổ. Thời gian qua mau, Kế Tổ đã mười sáu tuổi thi đậu
sinh viên.

Tới ngày Kế Tổ xin phép Thái Công đi dạo chơi với Nghê Trung. Khi đi
ngang am Bạch Y, Nghê Trung nói rằng: "Am này là chỗ của cô tôi trụ trì,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.