BAO THANH THIÊN - THẤT HIỆP NGŨ NGHĨA - Trang 365

đầu bọn này còn lấy lễ nghĩa tiếp đãi, sau lại đem những gì là mây mưa,
hoa nguyệt quyến rũ, thật nhiều lời nhơ nhuốc, lắm giọng lẳng lơ, không
miệng nào thuật lại được”. Bạch Ngọc Đường nghe dứt, liền nói: "Như vậy
thời tôn huynh lỗi lắm”. Thang Mộng Lang hỏi: ”Tôi lỗi làm sao?". Ngọc
Đường nói: "Chúng ta là kẻ học trò chấp kinh cũng phải tòng quyền, phải
tùy cảnh ngộ cho yên chớ”. Thang Mộng Lang lắc đầu rằng: "Ôi! Thế nào
tôi cũng quyết chẳng nghe lời quấy". Ai dè hai cô vãi đứng bên thấy Ngọc
Đường đẹp trai, trẻ trung, nên bao nhiêu tà tâm tình bây giờ trút vào Ngọc
Đường. Cô vãi lớn, tuổi lối ba mươi, tay cầm chén, tay bưng bình rượu lại
trước mặt Ngọc Đường rót đầy một chén dâng lên mà nói rằng: "Mời tình
lang dùng chén rượu hợp hoan!”. Ngọc Đường lật đật cất chén uống cạn.
Cô nhỏ tuổi hơn cũng rót một chén bưng lại thưa rằng: "Tướng công đã
uống của sư tỷ lẽ nào lại từ chối của tôi cho đành". Ngọc Đường cũng tiếp
lấy uống cạn, rồi hỏi tên họ hai cô vãi, thời người lớn là Minh Tâm, nàng
nhỏ là Tuệ Tính. Ngọc Đường biết tên cả hai rồi, bèn nói: "Minh Tâm,
Minh Tâm, tâm chẳng minh thời mê. Tuệ Tính, Tuệ tính, tính chẳng tuệ
thời hôn, hai người hôn hôn mê mê, bắt đầu tự lúc nào?". Hỏi đoạn nắm
mỗi cô một tay, quay lại hỏi Thang Sinh rằng: "Tôi phê như vậy có đúng
hay không?". Thang Mộng Lang đáp: "Đừng hỏi đệ làm gì, đệ coi bộ huynh
cũng đã hôn mê rồi đó". Nói dứt lời, nghe hai cô vãi kêu đau tay, xin buông
ra, Ngọc Đường không buông, trợn mắt hét rằng: "Ta hỏi chúng bây, vậy
chớ gạt người vào đường bậy bạ, tội đáng bực nào? Chúng bay hãm hại bao
nhiêu người rồi, trong am cả thảy có mấy đứa như bay, hử?". Hai cô vãi
quỳ xuống thưa rằng: ”Trong am chỉ có hai tôi với hai bà lão và một trò
nhỏ, chúng tôi không hề hại tính mạng ai. Sau nhà có cậu Châu Sinh, tự bởi
mình nên mang lấy chứng bệnh liệt nhược". Nói rồi kêu đau, khóc lóc thảm
thương. Thang Sinh thấy vậy động lòng, nói với hai cô vãi rằng: "Nếu
chúng bay muốn khỏi hại, phải hỏi thăm nhà cửa của Châu Sinh, cho người
đưa tin tới bảo người nhà tới rước về". Hai cô vãi dạ dạ vâng lời. Bạch
Ngọc Đường lại nói: "Nếu sau này ta hay bọn mi chẳng vâng lời, ta sẽ tới
đây giết cả lũ”. Nói đoạn buông tay ra, hai cô vãi cả mừng chạy riết ra sau
trốn mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.