Nguyên Bắc Hiệp thấy Ngọc Đường líu ríu đi về, e anh ta nóng trí nghĩ bậy,
nên lật đật ôm áo, khăn, giày, lén lén đi theo. Tới cửa phòng nghe Ngọc
Đường sai Bạch Phúc nấu nước, kế thấy bắc ghế buộc vòng, bèn lừa vào
đứng sau lưng lâu lắm mà Ngọc Đường không hay.
Bắc Hiệp để gói đồ xuống, bước lại mở dây kéo Ngọc Đường rồi hỏi rằng:
"Ngũ đệ muốn bắt thường mạng với liệt huynh sao? Nếu Ngũ đệ chết thời
liệt huynh cũng chết với một lượt". Ngọc Đường nói: "Túc hạ nói vậy là
nghĩa làm sao?”. Bắc Hiệp nói: "Nếu Ngũ đệ nghĩ quấy rồi tự vẫn thời liệt
huynh há ở êm được với bốn anh em của Ngũ đệ sao? Mà Nam Hiệp cũng
không còn để cho liệt huynh thong thả được. Lại còn mặt mũi nào ngó các
bạn tại phủ Khai Phong nữa. Tốt hơn là chết theo Ngũ đệ cho xong". Ngọc
Đường nghe nói làm thinh, Bắc Hiệp nghĩ một hồi rồi nói: "Chuyện vừa
rồi, ngũ đệ chớ chấp làm chi, đó chẳng qua là giỡn với nhau thôi, có gì mà
phải bỏ một đời xuân xanh như vậy. Ngũ đệ ơi? Vì chút vinh diệu mà Ngũ
đệ muốn chôn bùn liệt huynh hay sao? Nay có một cách này, là phải làm
thế nào cho anh em Đinh song hiệp chịu xuất đầu, giúp nước giúp vua,
cùng với liệt huynh về kinh. Làm như vậy Ngũ đệ khỏi mang tiếng bất tài,
mà liệt huynh cũng khỏi chịu điều bị bắt, ý Ngũ đệ nghĩ sao?". Bạch Ngọc
Đường nghe nói mừng rỡ nhận lời và xin sẽ tới thôn Mạc Hoa toan liệu,
Bắc Hiệp từ giã ra đi.
Bấy giờ Bạch Phúc châm trà bưng lên, Ngọc Đường bảo rót một chén,
nhưng chưa uống, sai Bạch Phúc đốt đèn lồng ra cửa nhà trọ đợi mình.
Đoạn ôm áo khăn, giày, quạt nhảy tường đi ra chỗ vắng, mặc vào y dáng tú
tài rồi trở lại. Chủ nhà trọ thấy vậy hỏi: "Tướng công đi đâu bây giờ mới
về?”. Ngọc Đường đáp: “Vì gặp bạn quen giữ lại đãi đằng cơm nước nên
về trễ". Bạch Phúc liền xách đèn đi trước. Ngọc Đường theo sau vào
phòng, thời chén nước còn nóng, liền bưng uống cạn, rồi thay áo quần, ăn
cơm, lại dặn Bạch Phúc sửa soạn hành lý, tới canh năm đi qua phủ Tòng
Giang thôn Mạc Hoa.
Khi tới nơi, Ngọc Đường sai Bạch Phúc vào bẩm trước, còn mình thì thủng
thẳng đi sau. Vừa tới cửa đã thấy trang đinh sắp hàng và anh em họ Đinh ra
rước, mời thẳng vào nhà khách, phân ngôi chủ khách cùng ngồi. Bạch