BAO THANH THIÊN - THẤT HIỆP NGŨ NGHĨA - Trang 423

có hay biết, để con sai bà vú hỏi con Giai Huệ coi?” Bà vú là Lương Thị
lăng xăng chạy đi. Chẳng dè từ ngày con Giai Huệ làm rớt mất gói khăn
thời lo sợ quá mà thành bệnh, nằm mê man tới nay. Lương Thị liền hỏi nó
không đối đáp được gì. Cực chẳng đã Lương Thị thở ra thưa rằng: "Con
Giai Huệ nó nói không biết". Hà phu nhân hỏi: "Vậy mới tính làm sao bây
giờ?". Mẫu Đơn khóc rằng: "Mẹ ơi? Cha con đã dạy con tự tận, con vâng
lệnh cha, chết cũng đành rồi, nhưng mà ơn mẹ đẻ nuôi, con chưa chút đáp
bồi, thời con có chết chẳng đành nhắm mắt!”. Hà phu nhân nghe nói, bước
tới ôm Mẫu Đơn vào lòng khóc mà rằng: ”Con ơi! Con có chết thời mẹ
cũng chết theo chớ còn sống làm chi". Mẫu Đơn khóc rằng: "Mẹ ơi! Mẹ
đừng thương tiếc tới con làm gì nữa, mẹ nên yên dạ mà nuôi em con, nó
còn thơ bé lắm, nếu mẹ chết thời nó nhờ cậy nương dựa vào ai, rồi e tuyệt
phần nhang khói của họ Kim còn gì!". Nói đoạn ôm phu nhân khóc rống
lên. Bà vú thấy vậy động lòng nói rằng: "Tiểu thư từ bé chí lớn không hề ra
khỏi khuê phòng, đâu có làm điều chi tồi tệ như vậy, chắc là tại con Giai
Huệ, vậy hãy đợi nó khỏe hỏi xem nó có biết không? Còn như bây giờ, sợ
lão gia nóng giận thời bảo chồng tôi lén mướn một chiếc thuyền chở luôn
con Giai Huệ theo tiểu thư qua bên huyện Đường ở với cậu ít lâu. Chờ con
Giai Huệ mạnh, sẽ cậy ông tra hỏi nó, nếu như việc ấy được rõ ràng, ông
làm ơn nói lại với lão gia thời việc êm như bàn thạch". Phu nhân nói:
"Nhưng mà nó đi, ta không yên lòng". Lương Thị nói: “Hễ người lành thì
có trời giúp". Mẫu Đơn nói: "Tôi từ nhỏ chí lớn chưa bước ra khỏi cửa một
tấc đường, nay đi đây một là trái lệnh cha, hai là chường mặt ló mày cũng
không tiện, thà là chết còn hơn". Hà phu nhân vội gạt đi: "Con ơi! Thế đã
cùng rồi, phải chịu đỡ chớ biết sao. Nếu con chết thì việc này cũng không
khỏi bại lộ”. Tiểu thư nói: "Ngặt tôi không thể nào lìa mẹ tôi được " Lương
Thị nói: "Đây là tính đỡ mà thôi, chừng yên việc thời mẹ con đoàn tụ. Còn
như tiểu thư sợ chường mặt ra không tiện, tôi có một kế, cho Giai Huệ ăn
mặc y phục của tiểu thư, giả tiểu thư có bệnh, qua cậu ở uống thuốc, còn
tiểu thư giả dạng là liễu hoàn theo hầu, thời có ai biết được". Hà phu nhân
nghe nói vừa lòng hối Lương Thị lo xếp đặt xong xuôi rồi hai mẹ con cứ
ôm nhau mà khóc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.