BAO THANH THIÊN - THẤT HIỆP NGŨ NGHĨA - Trang 44

là Trương Long, Triệu Hổ trước theo họ Bàng, sau biết chúng nó là lũ
quyến gian không chịu phụ tá, nên bỏ ra đi. Rồi tới núi này, gặp bọn lâu la,
liền thu phục và xưng làm chúa tướng. Sau bọn Vương Triều, Mã Hán
xuống thi, bị bọn Bàng Thái sư đuổi ra, cả hai giận lắm, cũng về ngang núi
này gặp Trương, Triệu mời lên sơn trại kết làm anh em. Vương Triều làm
anh cả, Mã Hán thứ hai, Trương Long thứ ba, Triệu Hổ thứ tư.
Nói về người lạ ấy cùng với Mã Hán về tới sơn trại, thấy buộc trong cột hai
người, bèn chạy ra xem, bất giác hỏi to lên rằng: "Thế nào mà huyện tôn lại
ở đây?”. Bao Công liếc xem liền nói: "Có phải Triển nghĩa sĩ đó hay
không?". Vương Triều nghe hai người đáp liền chạy lại mở trói cho Bao
Công và mời lên thỉnh đường chuyện vãn. Triển Chiêu hỏi nguyên do, Bao
Công nhất nhất thuật cả việc mình, ai nghe tới cũng lắc đầu than thở. Triển
Chiêu bảo bốn anh em họ Vương phải tạ tội với Bao Công, xong rồi phân
ngôi chủ khách cùng ngồi, lâu la bưng rượu thịt lên, sáu người xúm nhau ăn
uống, chén thù chén tạc, câu chuyện lại qua, thật là ý hợp tâm đầu lắm. Bao
Công nhân hỏi bốn anh em họ Vương rằng: "Tôi xem các ngài rõ thật là tay
hiệp sĩ, sao lại ẩn núp rừng sâu núi hiểm làm vậy?". Vương Triều đáp:
"Nhân vì gian nịnh chật triều, trung thần phải lánh mặt nên chúng tôi mượn
núi này, tạm dung thân". Triển Chiêu nói: "Bốn anh em rất may, nay mới
gặp được Bao huyện tôn, tuy người đương phải buổi long đong, song biết
đâu sau này triều đình lại chẳng nhớ công mà phục chức hay sao? Đến
chừng ấy tưởng các ngài cũng nên bỏ nơi tăm tối mà theo đàng quang
minh, đem cả tài năng mà giúp cho dân nước, há chẳng quý sao?". Bốn anh
em họ Vương rập nhau đáp rằng: "Triển gia đã dạy các em rất vừa lòng,
chừng nào Bao huyện tôn hưởng lại phấn nước hương vua, thời chúng tôi
nguyện hết sức chen vai cất gánh". Sáu người vui vẻ, ăn uống tới canh ba,
tiệc mới tàn.
Sáng ngày thầy trò Bao Công và Triển Chiêu cùng cáo biệt lên đường, bốn
anh em họ Vương tỏ tình lưu luyến chẳng đành cho đi, song thấy lòng
khách quả quyết, nhắm không thể ép cầm, nên cùng nhau đưa xuống núi.
Khi tới đường rẽ, Bao Công và Triển Chiêu quyến luyến quá chừng dường
như không nỡ chia tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.